Công Tước
Chương 492 : Tiệc hoàng gia.3
Ngày đăng: 18:16 30/04/20
Hôn xong một cái, Cung Ngũ vẫn chưa hài lòng, cô vội vàng trèo dậy, chủ động ôm lấy mặt anh hôn cả buổi.
Công tước đại nhân hỏi: “Hôm nay thế nào? Có thấy vui không?”
Cung1Ngũ nằm nhoài trên người anh: “Có thể vui được lúc nào hay lúc đó!”
“Đây là ý gì?” Công tước đại nhân mỉm cười: “Nói cứ như không quan tâm tới sau này nữa vậy.”
“Ai quan8tâm sau này chứ? Con người phải tận hưởng lạc thú trước mắt!”
Lúc nói lời này cô còn thò bàn tay nhỏ vào trong áo anh sờ một cái.
Công tước đại nhân giơ tay đè lại:2“Tiểu Ngũ!”
Cung Ngũ nhíu kề sát vào tai anh, hỏi nhỏ: “Em xem tin tức thấy nói trên xe vẫn có thể làm chuyện đó, anh Tiểu Bảo chúng ta thử được không?”
Công tước đại nhân4nhìn sắc mặt của cô, xác định lời của cô là thật hay giả. Còn chưa đợi anh mở miệng, Cung Ngũ đã nói: “À, không được, không có bao cao su!”
Công tước đại nhân nhịn một hồi mới nói: “Có thể cho người mang đến.”
“Như vậy thì người ta sẽ cho rằng chúng ta không đợi được.”
Mặt Công tước đại nhân cứng đờ, lần nào cũng chọc ghẹo người ta liều lĩnh, chớp mắt lại đổi chủ ý.
“Tiểu Ngũ, làm người phải tuân thủ lời hứa nhất ngôn cửu đỉnh, biết chưa?”
Cung Ngũ gật đầu: “Biết rồi, nói lời phải giữ lấy lời đúng không?” Sau đó cô nâng mặt anh lên: “Anh Tiểu Bảo nói mà không giữ lời. Sau này anh cũng phải giữ lời hứa nhất ngôn cửu đỉnh, nếu không em sẽ không quan tâm đến anh nữa.”
“Có phải Tiểu Ngũ cảm thấy anh rất hoàn mỹ, hoàn mỹ đến mức không giống người thật?”
“Lẽ nào không phải sao?”
Công tước đại nhân lắc đầu: “Đó là vì Tiểu Ngũ vẫn chưa hiểu anh. Nếu Tiểu Ngũ hiểu anh rồi, sẽ biết anh chẳng hoàn mỹ chút nào. Tuy anh rất hi vọng Tiểu Ngũ lúc nào cũng nhìn thấy anh không có khuyết điểm nhưng trên thực tế anh không phải như vậy.”
Thấy Cung Ngũ mím môi không nói gì, Công tước đại nhân nói tiếp: “Vì thế trong thời gian ba năm tiếp theo, em sẽ nhìn thấy rất nhiều khuyết điểm của anh, hứa với anh là đừng thất vọng, cũng đừng từ bỏ anh, có được không?”
Cung Ngũ nhìn ánh mắt đầy trông mong của anh, cô chu môi, sau đó gật đầu: “Vâng!”
Công tước đại nhân nghiêng người hôn cô một cái, “Tiểu Ngũ, nếu trong lòng em có suy nghĩ gì, anh hi vọng em sẽ nói với anh, dù sao thì việc lựa chọn người ở bên cạnh cả đời là chuyện rất quan trọng. Anh hi vọng sau năm hai mươi lăm tuổi, anh và Tiểu Ngũ vẫn còn có thể mặt đối mặt nói chuyện với nhau, lẽ nào Tiểu Ngũ không có suy nghĩ như vậy?”
Cung Ngũ há miệng, ra sức nuốt nước bọt, nói: “Anh, anh Tiểu Bảo… sau 25 tuổi, đó là chuyện rất rất xa…”
Công tước đại nhân mỉm cười: “Đúng vậy, có vẻ là rất xa, nhưng thời gian chỉ trong chớp mắt là trôi qua.”
“Được rồi được rồi, vậy thì sau hai mươi lăm tuổi lại ngồi nói chuyện với nhau.”
Bốn mươi phút nhanh chóng trôi qua, xe dừng trước phủ Công tước.
Cung Ngũ xuống xe thì nhảy nhót hai bước, thấy ánh mắt của phu nhân Sandy đứng trước cửa lướt qua, cô lập tức nghiêm mặt, đứng thẳng người, đi cùng Công tước đại nhân vào trong.
Công tước đại nhân liếc ra sau, Cung Ngũ lén lè lưỡi với anh, hai người làm mặt quỷ sau lưng phu nhân Sandy.
Sau đó Công tước đại nhân nói với Cung Ngũ rằng nhiều đời gia tộc của phu nhân Sandy đều làm giáo viên lễ nghi cho phủ Công tước, con trai của phu nhân Sandy sẽ trở thành giáo viên lễ nghi tương lai ở đây. Đây là truyền thống kế thừa, Công tước đại nhân cũng phải tôn trọng truyền thống của gia tộc phu nhân Sandy.
Cung Ngũ cảm thấy ánh mắt của phu nhân Sandy còn nguy hiểm hơn cả tia X của trạm kiểm tra. Công tước đại nhân có một cọng tóc không vào nếp, bà ta đều chỉ ra, rồi nhất định phải nhờ người tạo mẫu tóc đến chỉnh lại mới hài lòng. Hiện giờ Công tước đại nhân không cần bà ta lo lắng nữa, ánh mắt soi mói của phu nhân Sandy lại nhìn sang Cung Ngũ.
Cung Ngũ thật sự… khổ không thể tả nổi.
Cô không phải là Công tước đại nhân, tại sao cứ nhìn cô như thế?