Công Tước

Chương 493 : Tiệc hoàng gia.4

Ngày đăng: 18:16 30/04/20


Ngày đi học chính thức đầu tiên, Cung Ngũ mặc đồng phục, đứng trước gương ngắm nhìn, rất hài lòng tạo hình của mình. Kết quả phu nhân Sandy biết được hôm nay là ngày đầu tiên cô đi học, thế là bà ta soi mói tóc của cô, soi ra vô số vấn đề, còn bảo người sửa1lại từng chút từng chút. Độ cao của tất chân cũng có yêu cầu nghiêm ngặt. Tóc được chỉnh lại lần nữa, cà vạt được cố định, góc độ của cổ tay áo phải thống nhất, đến cả dây giày cũng phải thắt theo quy định.



Cung Ngũ thở dài một hơi, cảm thấy thật mệt mỏi.



Cung Ngũ thật sự8khâm phục, châm chọc khen ngợi Phu nhân Sandy một câu: “Phu nhân, bà là người tỉ mỉ nhất mà tôi từng gặp!”



Phu nhân Sandy chỉ liếc nhìn cô, vẫn ngẩng đầu thẳng lưng, dùng tư thế tiêu chuẩn đứng chỉ huy.



Cung Ngũ cảm thấy phu nhân Sandy rất hợp với mẹ cô, nhưng mẹ cô là kiểu thích2gì làm nấy không quan tâm người khác, phu nhân Sandy thật ra rất nghiêm khắc với bản thân nhưng trên thực tế hiệu quả bộc lộ ra ngoài lại không khác gì mấy. Đương nhiên điểm khác biệt là Phu nhân Sandy đối với ai cũng như vậy, còn mẹ cô thì phải nhìn xem là ai.



Phu nhân4Sandy nhìn bề ngoài là một bà lão cố chấp, rất khó hòa hợp nhưng Cung Ngũ đã thăm dò vài lần, phát hiện dùng cách cô thường đối phó với mẹ cô để tiếp chiêu của Phu nhân Sandy vẫn rất hữu dụng.



Ví dụ, tuy cô làm không tốt nhưng cô sẽ nghe lời, hơn nữa chỉ cần lúc phu nhân Sandy nhìn cô, cô sẽ phải mỉm cười với bà ta. Đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại, lời này dường như hữu dụng trong mọi trường hợp, bất luận là trong nước hay nước ngoài.



Công tước đại nhân thật sự rất lo lắng tính cách của Cung Ngũ sẽ khiến phu nhân Sandy nổi trận lôi đình. Anh không ngờ trong thời gian một tuần đến đây sớm, Cung Ngũ đã nhìn thấu tính cách của phu nhân Sandy, sau vài lần tiếp xúc đã có thể hòa hợp với bà.



Phu nhân Sandy là một bà lão tính tình cố chấp lại cực kì soi mói, bà ta tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp với những chuyện mà nhìn thấy trước mắt. Cung Ngũ lại dùng đủ kiểu lí do khiến cho sự soi mói của phu nhân Sandy giảm đi hết, đến cả cách nói về sự khác biệt trong kết cấu xương cốt cơ thể của người phương Đông cô cũng đem ra nói khiến cho Phu nhân Sandy đồng ý không cần để lồng tròn vào trong váy của cô.



Váy ngắn mới có thể để lộ ra đôi chân dài của cô, tại sao cô phải giấu đi ưu điểm trên cơ thể của mình?



Tầm mắt của Công tước đại nhân lướt qua chiếc váy ngắn của cô một lượt, Cung Ngũ vội vàng nói: “Anh Tiểu Bảo, đây là đồng phục ở trường, mọi người đều mặc như vậy.”



Công tước đại nhân gật đầu: “Ừ, hôm nay là ngày đầu đi học, hi vọng Tiểu Ngũ mọi chuyện đều thuận lợi, có bất kỳ chuyện gì Tiểu Ngũ nhớ liên lạc với anh.”



Số điện thoại trong nước của cô đã không dùng nữa, Công tước đại nhân đăng ký cho cô sim quốc tế của Gaddles.



Khi lướt tới số điện thoại của Lý Tư Không, ánh mắt của Công tước đại nhân dừng lại, nhìn đến mức khiến Cung Ngũ sởn gay ốc, sau cùng cô kiên quyết đánh dấu chéo vào trong số của Lý Tư Không, không lưu số của anh ta!



Cung Ngũ trang điểm xinh đẹp, Công tước đại nhân đích thân kéo cửa xe ra để cô bước vào, anh khom lưng nhìn cô, nói: “Tiểu Ngũ cố lên!”



Cung Ngũ vẫy tay với anh, “Anh Tiểu Bảo, tạm biệt!”
“Ừ, anh biết, giọng của Đại Bảo rất thoải mái, xem ra thi rất tốt.”



“Em nhận được tiền học bổng, có thể mua rất nhiều thức ăn vặt, anh Bánh Bao có muốn đến đây không? Em mời anh ăn cơm!”



“Được rồi,” Lý Nhất Địch mỉm cười nói, “Vậy anh đợi Đại Bảo lấy được tiền học bổng mời anh ăn cơm. Đại Bảo ở Gaddles có vui không? Có chuyện gì vui muốn kể cho anh nghe không?”



“Không có…” Yến Đại Bảo suy nghĩ, đột nhiên nói: “À, có, Tiểu Ngũ đi Gaddles rồi, sau này phải học ở đó!”



“Vậy thì tốt quá, Tiểu Ngũ nhất định sẽ nỗ lực.”



“Đúng vậy đúng vậy! Hơn nữa cậu ấy ở bên cạnh anh em, tốt biết bao!” Sau đó, cô thở dài, “Haiz, anh Bánh Bao, hai ngày nay hình như tâm trạng ba em không tốt lắm, ông ấy cứ nhìn em chằm chằm, có phải ba đã đến thời kỳ mãn kinh rồi không?”



Lý Nhất Địch: “…”



Yến Đại Bảo lại thở dài: “Bỏ đi, ba em lúc nào cũng vậy, em không quan tâm nữa… Đúng rồi anh Bánh Bao, em quên nói với anh, lúc em ở Gaddles, em gặp một người làm vườn rất biết cắt tỉa hoa vô cùng đẹp trai. Anh ta có thể cắt tỉa ra động vật nhỏ rất đáng yêu. Em chưa gặp ai lợi hại như vậy ở Thanh Thành!”



Lý Nhất Địch mỉm cười: “Đại Bảo thích sao? Vậy anh sẽ mời một người làm vườn lợi hại cho Đại Bảo, chuyên cắt tỉa cây cỏ hai bên đường nhà Đại Bảo thành động vật nhỏ đáng yêu, có được không?”



“Cũng lợi hại như người làm vườn kia sao?”



“Đúng vậy.”



Yến Đại Bảo có chút hào hứng, “Vậy được rồi. Anh Bánh Bao em nhất định sẽ mời anh ăn món ngon.”



Lý Nhất Địch hài lòng: “Ừ!”



Ở Gaddles xa xôi, trong trường học quý tộc hoàng gia, Cung Ngũ đang ngồi ở vị trí của mình. Xung quanh toàn là những bạn học hiếu kỳ, từng người một vây quanh Cung Ngũ hỏi đông hỏi tây, thậm chí còn có người của lớp khác cũng đến quan sát.



Cung Ngũ cảm thấy bản thân đã trở thành động vật quý hiếm.