Công Tước
Chương 620 : Vị hôn phu của tôi.3
Ngày đăng: 18:18 30/04/20
Bên trong không có phản ứng gì, anh xông thẳng vào bên trong, gõ cửa từng gian một, phát hiện bên trong không một bóng người.
Anh ngẩng đầu lên, dựa sát vị trí cạnh1cửa, anh đi đến, đặt tay vào vòi nước cảm ứng, nước chảy lách tách lên ngón tay anh, độ cao nước bắn ra vừa chạm đúng đến tấm gương cạnh bồn nước.
Trên bồn8nước đầy dấu vết nước phun ra theo mảng lớn.
Anh cúi đầu xuống, vết nước dưới đất xuất hiện dấu vết ngoằn ngoèo không theo quy luật nào, hình như ở vị trí này2có dấu giày trượt qua.
Lý Nhất Địch đứng ở cửa phòng vệ sinh: “Không thấy Đại Bảo đâu nữa rồi!”
Công tước đại nhân ngẩng đầu lên, “Tiểu Ngũ cũng không thấy đâu nữa rồi!”
Lý4Nhất Địch nhanh như chớp lấy điện thoại ra gọi: “Phong tỏa tất cả các cửa trong bệnh viện, không cho bất cứ ai ra ngoài, nhớ là bất cứ ai!”
Công tước đại nhân từ từ đi ra, nhấn gọi điện thoại, nói: “Chào anh, tôi đến từ Gaddles, tên tôi là Celt Edwards, tôi là thành viên của gia tộc Edwards, là đại Công tước của vương thất Gaddles, tôi ở quý quốc gặp phải chút phiền phức, cần viện trợ quốc tế.”
***
Cung Ngũ và Yến Đại Bảo bị trói tay, miệng còn bị nhét vải, cùng nhốt trong bao tải đen.
Yến Đại Bảo rên hừ hừ dựa vào lòng Cung Ngũ, bởi vì đau bụng đi ngoài nên tay chân mềm nhũn. Cơm tối đã cho ra ngoài hết, bị đói đến mức bụng dán vào lưng, lại cộng thêm ở nhà vệ sinh có mùi hương gì đó kỳ lạ cho nên hai người cùng nhau thiếp đi, đến khi đi đến nơi nào bị trói lại họ muốn làm gì hai cô gái cũng đều không hề hay biết.
Người phụ nữ mặc đồ y tá đang kéo chiếc mũ y tá trên đầu ra, cởi bỏ bộ trang phục y tá, để lộ ra cơ thể rắn chắc mặc chiếc áo ba lỗ màu đen. Còn cô nhân viên vệ sinh còn lại cũng cởi bỏ đồ ngụy trang ra, thay quần áo của mình. Hai người đã ngay lập tức biến thành cô nàng hiện đại thời thượng.
Thực ra họ chỉ nhận được một đơn đặt hàng bắt cóc, không ngờ cái người họ muốn bắt cóc kia lại nhảy tưng tưng lên muốn bị bắt cóc. Họ còn không ngờ người còn lại lại sống chết muốn đi theo cùng, nói hai người là bạn tốt, có bị bắt cóc cũng phải đi cùng với nhau.
Vốn dĩ họ muốn đánh ngất cô gái đó, kết quả cô gái này lại ngồi xổm dưới đất sống chết ôm chân họ, đánh chết cũng không chịu buông tay ra, để không khiến người khác chú ý, họ đành phải trói cả hai người lại.
Nên nói là hôm nay họ thực sự quá may mắn, tất cả đều tiến hành vô cùng thuận lợi, hoàn toàn hành sự theo kế hoạch. Điều quan trọng nhất là… con tin cực kỳ phối hợp.
Một người trong đó quay về phía sau liếc nhìn: “Chắc là chưa tỉnh đúng không?”
Người còn lại nghiêm túc lái xe: “Bao tải buộc chặt lắm, có tỉnh lại cũng không sao. Bây giờ chúng ta chỉ cần giao người nhận tiền là được rồi.”
Xe đi đến một vùng đất hoang vắng vẻ ở ngoại thành, cho đến khi dừng lại, từ trong bụi cỏ cao bằng nửa người, súng đen dày đặc mơ hồ ẩn hiện trong đó. Chiếc xe vừa dừng lại đã có người cầm súng đứng ra, “Người đâu rồi?”
Hai người phụ nữ xuống xe, liếc nhìn họ, đưa tay mở cốp xe. Một bao tải màu đen trong xe xuất hiện trước mắt họ.
Một tên thủ lĩnh trong đó nói: “Mở ra! Bọn tao phải kiểm hàng!”
Một người phụ nữ mở miệng bao tải. Hai người vừa mới tỉnh lại trong xe không tự chủ được đưa tay lên che ánh sáng, tên thủ lĩnh lấy một bức ảnh ra tiến lại gần chiếc xe, muốn nhìn cho rõ.