Công Tước
Chương 815 : Hỏi một chuyện
Ngày đăng: 18:20 30/04/20
Trong phủ Công tước, nhóm người của Hòa Húc và Layla đang tụ họp trong phòng của Công tước đại nhân. Hai nhóm người chia ra đứng hai góc, không hề nhường nhịn nhau.
Anh hỏi: “Kết quả thế nào?”
Layla giành nói trước, đưa báo cáo kiểm tra của mình đến trước mặt Công tước đại nhân: “Chào ngài Edward, tối là Layla, gia1tộc của tôi nhiều đời phục vụ cho gia tộc Edward, ngoài việc khám chữa bệnh hằng ngày, chúng tôi còn chuyên nghiên cứu bệnh di truyền của gia tộc Edward. Tôi rất áy náy vì bao nhiêu năm qua đều nghiên cứu vấn đề gien, chưa từng nghĩ tới chuyện nguyên nhân đến từ yếu tố bên ngoài” Mặt bà đầy vẻ8áy náy nói: “Đây là kết quả mà nhóm của tôi đã nghiên cứu ra, tôi và nhóm của tôi tin rằng căn bệnh di truyền mà ngài Edward và tổ tiến gia tộc Edward nói là do yếu tố bên ngoài môi trường gây nên. Trải qua quá trình nghiên cứu tỉ mỉ chúng tôi phát hiện, trong phủ Công tước, số2liệu trong phòng của ngài Edward là bất thường nhất.”
Công tước đại nhân nhíu mày, “Có thể nói rõ ràng một chút được không?”
Layla lùi về sau một bước, một người thanh niên trẻ tuổi tay đang cầm máy tính đi đến trước mặt Công tước đại nhân, “Ngài Edward mời xem qua”
Trên màn hình máy tính hiển thị kết cấu nội bộ4của phủ Công tước, đường nét của tất cả các căn phòng trên dưới phủ Công tước đều dùng màu xanh để thay thế, chỉ có mỗi phòng của Công tước đại nhân là dùng màu đỏ.
“Ngài Edward, kết cấu đơn giản này muốn nói với ngài, trong toàn bộ phủ Công tước, chỉ có phòng của ngài là bất thường” Layla dùng bút chỉ vào màn hình máy tính: “Tổ tiên tôi nghiên cứu bệnh của gia tộc ngài Edward cho tới hiện tại, cũng từng nghiên cứu qua tất cả các căn bệnh lạ và lịch sử của Gaddles. Ông nội tôi thậm chí từng nghiên cứu kết cấu phòng của ngài Edward, chỉ có một điều duy nhất là không ngờ rằng phòng của ngài có vấn đề”
Công tước đại nhân ngẩng đầu nhìn căn phòng vẫn còn giữ nguyên như lúc anh đưa Tiểu Ngũ rời khỏi, anh nghiêng nghiêng đầu, “Phủ Công tước được xây dựng vào ba trăm năm trước, trong thời gian đó phủ Công tước có sửa chữa mấy lần, tại sao phòng của nhiều đời Công tước lại có vấn đề chứ? Nếu theo như suy đoán của cô Layla, phải chăng là vào ba trăm năm trước khi xây dựng phủ Công tước, đã có người tính toán trước căn phòng này nhất định sẽ được Công tước của gia tộc Edward vào ở?”
Layla mím môi, “Chuyện đó chúng ta cần phải nghiên cứu sâu hơn.”
Hòa Húc chậm rãi bước qua, mở miệng nói: “Tôi nghĩ vấn đề đó tôi có thể trả lời” Ông ta giơ tay đẩy đẩy kính, nói: “Mạo muội hỏi một câu, tổ tiên của ngài Edward... hoặc có thể nói Công tước Edward đến Gaddles sớm nhất có phải là người Hoa vượt đại dương xa xôi tới không?”
Công tước đại nhân chậm rãi quay trở về khách sạn, ba trăm năm trước, đúng là ân oán thật dài.
Đang đi trên đường, từ xa anh đã nghe thấy tiếng đàn dương cầm vui vẻ vang lên. Cung Ngũ tiến bộ thật nhanh, đúng là một cô bé thông minh.
Anh nhấc đi vào nhà, Cung Ngũ lập tức xoay đầu lại nhìn anh, động tác trên tay vẫn chưa ngừng. Cô còn tươi với anh, rồi tiếp tục nghiêm túc tập luyện, cho đến khi bản nhạc kết thúc.
“Anh Tiểu Bảo, đã bắt được vua gián chưa? Có to hay không? Có phải còn rất nhiều gian nhỏ hay không?” Cô hiếu kỳ hỏi một loạt câu hỏi, trừng to đôi mắt xinh xắn.
Công tước đại nhân nhìn mặt cô, giơ tay sờ lên, “Bắt được rồi, rất to. Anh đã cho người đem đốt rồi, sau này nó không còn xuất hiện để dọa chúng ta nữa đâu.”
Cung Ngũ lập tức hối tiếc cúi đầu xuống: “Em còn chưa kịp nhìn thấy! Em muốn xem xem con gián đó rốt cuộc to đến mức nào!”
Công tước đại nhân mỉm cười nói: “Không đẹp đầu, nó xấu lắm” Anh nhìn vào mắt cô, hỏi: “Tiểu Ngũ, anh hỏi em một chuyện”
Cung Ngũ ngẩng đầu: “Có chuyện gì thế?”
“Nếu có một ngày anh chết đi thì Tiểu Ngũ sẽ làm thế nào?”