Công Tước
Chương 816 : Không được chết
Ngày đăng: 18:20 30/04/20
Công tước đại nhân đột nhiên không đầu không đuôi hỏi câu đó, Cung Ngũ chạy vào một cái xông đến trước mặt anh, mím môi, trừng to mắt nhìn anh, “Anh Tiểu Bảo, mau nói phỉ phui cái mồm đi. Lời không
may mắn sao có thể nói tùy tiện như vậy? Tuy con người ai cũng phải chết, nhưng đợi đến lúc đó rồi hãy nói. Hiện giờ nói là miệng quạ! Anh Tiểu Bảo, miệng quạ!”
Công tước đại nhân nhìn gương mặt tức giận của cô, đột nhiên không kìm được mà bật1cười thành tiếng, “Vậy thì phải làm sao?”
“Mau nói phỉ phui cái mồm đi!” Cung Ngũ thúc giục: “Anh mau nói đi, mau nói đi!” Công tước đại nhân đành nói: “Phỉ phui cái mồm”
Cung Ngũ hài lòng, vội vàng chạy về chỗ ngồi, miệng còn nói một câu: “Em còn mười lăm phút nữa là xong rồi!”
Giáo viên bên cạnh nhắc nhở: “Vừa lỡ mất năm phút rồi, giờ là còn hai mươi phút nữa.”
Cung Ngũ: “.”
Cô vội vàng cúi đầu, nghiêm túc tiếp tục đàn.
Công tước đại nhân không trở về phòng ở8lầu hai mà đứng ở chỗ cầu thang, yên lặng ngắm cô ngồi đàn.
Hai mươi phút sau, Cung Ngũ nhìn thấy Công tước đại nhân đứng ở đó, cô chậm chạp chạy qua, “Anh Tiểu Bảo sao anh không đi lên đi?”
Công tước đại nhân trả lời: “Anh vẫn đang đợi Tiểu Ngũ lên cùng
Cung Ngũ kéo tay anh, nhảy nhót chạy lên lầu, “Được rồi, vậy chúng ta cùng đi lên nào!”
Trong phòng ấm áp, phong cách tươi mới, màn cửa sổ màu xanh lam, bên trên còn có hình cánh hoa xinh xắn,2trên bệ cửa sổ còn bày một bó hoa dại, bên ngoài cửa sổ có tiếng kêu của côn trùng chim chóc, tất cả đều rất yên bình và tươi đẹp.
Không biết vì sao, Cung Ngũ cảm thấy tối nay Công tước đại nhân có chút kỳ lạ. “Anh Tiểu Bảo, hôm nay anh không bận sao?”
Công tước đại nhân lắc đầu: “Phủ Công tước đang tu sửa, những chuyện khác đều bình thường, không có gì bận rộn cả.”
Công tước đại nhân lập tức bật cười, “Anh chỉ nói ví dụ vậy thôi. Có lẽ còn rất nhiều nguyên nhân khác, ví dụ như yếu tố bên ngoài hoặc giữa chúng ta xảy ra vấn đề gì đó, Tiểu Ngũ sẽ làm thế nào?” Anh bổ sung thêm một câu: “Tiểu Ngũ không cần trả lời ngay, suy nghĩ kỹ rồi hãy trả lời anh”
“Nếu là yếu tố bên ngoài, vậy em sẽ vượt qua khó khăn. Nếu là vấn đề giữa hai chúng ta, mâu thuẫn không thể hòa giải, vậy thì phải rời khỏi nhau. Bản thân đã không giải quyết được mâu thuẫn thì người khác càng không thể giải quyết được”
“Vậy Tiểu Ngũ phải làm sao?”
Cung Ngũ trợn mắt: “Còn có thể làm sao? Học xong thì quay trở về Thanh Thành, mẹ em nhất định sẽ tìm cho em một người trẻ tuổi tài giỏi để kết hôn. Sau này anh Tiểu Bảo cũng sẽ tìm được một cô gái tốt để kết hôn, nhưng tuyệt đối không thể tìm loại như Gloria, bụng dạ xấu xa, em chẳng có thiện cảm với cô ta chút nào. Haiz, anh Tiểu Bảo, anh có thể tìm một người giống như bá tước Catherine, không chỉ môn đăng hộ đối, mà còn có tiền”
Công tước đại nhân muốn bật cười, nhưng không cười nổi, sau đó anh thở dài một hơi, nói: “Catherine trở về nhà cô ta rồi. Anh không thích vị hôn thê của anh bị người khác dòm ngó”
Cung Ngũ trừng mắt: “Anh Tiểu Bảo anh nói vậy là không đúng. Tuy Catherine thích phụ nữ, nhưng em thích anh Tiểu Bảo mà, lẽ nào vì chuyện Catherine thích phụ nữ mà tất cả phụ nữ đều phải tránh xa cô ta? Không cần phải như vậy. Hơn nữa, có thêm một người bạn vẫn tốt hơn có thêm một kẻ thù đúng không?”
Công tước đại nhân nhấn mạnh: “Anh cảm thấy cô ta đang dòm ngó Tiểu Ngũ”
Cung Ngũ ngẩng đầu ưỡn ngực, “Chứng tỏ ai gặp em cũng thấy thích!”
Công tước đại nhân: “.”
Câu chuyện này không tiếp tục nói nữa.
Một lúc sau, anh lại lần nữa xúc động mở miệng nói: “Anh hi vọng có thể ở bên cạnh Tiểu Ngũ mãi mãi.”
Cung Ngũ vỗ về lưng anh, vui vẻ nói: “Anh Tiểu Bảo anh không cần hi vọng, em sẽ luôn ở bên cạnh anh.”
Nghĩ tới nghĩ lui, Cung Ngũ cảm thấy rất có khả năng anh Tiểu Bảo đã bị kích động gì đó, nên mới cảm thấy bất an như vậy. Cô vuốt lưng anh an ủi: “Anh Tiểu Bảo anh yên tâm đi, bất luận xảy ra chuyện gì, em cũng nhất định ở bên cạnh anh”
Công tước đại nhân: “Ừ”