Công Tước
Chương 863 : Trở về
Ngày đăng: 18:21 30/04/20
Sau khi tiễn hai mẹ con Triển Tiểu Liên về, Cung Ngũ dưới sự chỉ huy của Bộ Tiểu Bát đã thu dọn đồ đạc gần xong.
Bộ Tiểu Bát cầm trên tay súng đồ chơi mà Cung Ngôn Đình mua cho cậu, “Ở đây, ở đây, cái này phải mang đi.
Cung Ngũ tròn mắt: “Tiểu Bát, chị mang theo thùng rác chỉ chiếm chỗ với vô dụng thôi, cái này không cần mang theo đầu”
“Cái này!” Ngón tay mập nhỏ của cậu chỉ vào bàn học.
Cung Ngũ lau mồ hôi: “Tiểu Bát, cái bàn1đó to quá, chị không mang đi được”
Bộ Tiểu Bát vừa nghe, lập tức bước lên ra sức ôm lấy bàn muốn bể lên.
Cung Ngũ thở dài, bế cậu ngồi lên chân mình: “Được rồi Tiểu Bát, chị mang theo quần áo đẹp là được rồi, những thứ khác không cần mang theo
Bộ Tiểu Bát chớp chớp mắt: “Không mang theo sao?”
“Không mang, ngày mai chị sẽ mang theo một ít tiền, như vậy là được rồi!” Cung Ngũ hôn lên gương mặt mũm mĩm của cậu một cái.
Bộ Tiểu Bát vừa nghe nói8tiền, đôi chân ngắn lập tức đạp đá lung tung, bỏ đi chẳng thấy bóng dáng. Cung Ngũ còn nói Bộ Tiểu Bát không có lương tâm, một hồi sau, Bộ Tiểu Bát đột nhiên chạy trở lại, trên tay cầm một chiếc cặp nhỏ màu xanh, nhét vào trong tay Cung Ngũ: “Tiền!”
Cung Ngũ sững sờ, “Tiền?”
Cô cầm lấy cặp của Bộ Tiểu Bát mở ra xem, bên trong có không biết bao nhiêu là bao lì xì để lộn xộn.
Cung Ngũ kinh ngạc: “Tiểu Bát, sao em có nhiều bao lì xì2thế?”
Bộ Tiểu Bát hỏi: “Chị, nhiều tiền lắm sao?”
Cung Ngũ gật đầu: “Rất nhiều tiền. Tiểu Bát đúng là ông chủ nhỏ!”
Bộ Tiểu Bát giơ tay cánh tay nhỏ vẫy vẫy: “Cho chị đấy”
Cung Ngũ suýt chút nước mắt tuôn trào, “Tiểu Bát, chị thật sự yêu em chết đi được!”
Tiền lì xì của Tiểu Bát tổng cộng gần tám mươi nghìn tệ. Cô phải nhanh chóng tranh thủ lúc mẹ cô chưa phát hiện mà giấu tiền vào trong túi, tốt nhất là để vào ngân hàng.
“Tiểu Bát, nói lời phải giữ lấy lời, cho chị rồi thì không được lấy lại đâu đấy” Cung Ngũ nhìn chằm chằm Bộ Tiểu Bát.
Cậu nhóc bị cổ nhìn đến mức không thoải mái mà lùi về sau, “Cho chị”
Cung Ngũ hài lòng gật đầu: “Tiểu Bát, em rất hào phóng, sau này chị kiếm được tiền chị nhất định sẽ mua đồ ăn ngon cho em”
Bộ Tiểu Bát còn quá nhỏ, vẫn chưa biết tiền là thứ tốt đẹp thế nào, khái niệm về việc có tiền cũng không rõ ràng, chỉ biết nhìn chị nhét hết số tiền của mình vào trong túi của cô. Đồng thời Cung Ngũ cũng nhét bao lì xì trống vào lại trong cặp của Bộ Tiểu Bát, “Tiểu Bát, bao lì xì trả lại cho em, tiền thì chị lấy nhé”
Bộ Tiểu Bát lại ôm cặp chạy đi, đợi sau này Bộ Tiểu Bát lớn lên, nếu cậu nhóc biết chuyện này, nhất định sẽ chỉ vào mũi cô nói cô lừa tiền của cậu.
Nhạc Mỹ Giảo nhìn thấy Bộ Tiểu Bát ôm cặp chạy tới chạy lui, bà liền hỏi: “Tiểu Bát, trong cặp có gì thế?”
Bộ Tiểu Bát: “Bao lì xì”
Nhạc Mỹ Giảo gật đầu, “Để đó, mẹ có thời gian sẽ giúp con đếm tiền”
Bộ Tiểu Bát ném cặp của mình vào trong phòng, lại chạy sang chơi với Cung Ngũ.
Vì số tiền trong bao lì xì, Cung Ngũ chơi cùng Bộ Tiểu Bát cả buổi chiều để dỗ cho cậu vui vẻ.