Công Tước

Chương 864 : Trở về

Ngày đăng: 18:21 30/04/20


Vào buổi tối, lúc Cung Ngũ đang kiểm tra lại lần cuối xem có quên mang thứ gì không, Nhạc Mỹ Giảo gõ của: “Tiểu Ngũ”



“Mẹ, cửa không khóa, mẹ vào đi”



Nhạc Mỹ Giảo đẩy cửa đi vào: “Đồ đạc thu dọn xong chưa?”



Cung Ngũ gật đầu: “Cũng gần xong rồi, con đang1kiểm tra lại”



Nhạc Mỹ Giảo ngồi xuống bên cạnh giường, im lặng nhìn Cung Ngũ.



“Thu dọn xong rồi”



Nhạc Mỹ Giảo chỉnh lại tóc của cô, “Tiểu Ngũ của mẹ trưởng thành rồi, trở thành một cô gái vừa xinh đẹp vừa hiểu chuyện, không còn là cô nhóc nghịch ngợm khiến mẹ lo8lắng nữa rồi.”



Cung Ngũ ngước mặt lên nhìn bà, mỉm cười hạnh phúc, “Vâng, nếu con vẫn không trưởng thành, vẫn luôn không hiểu chuyện, không phải mẹ sẽ sốt ruột chết sao?”



Nhạc Mỹ Giảo mỉm cười gật đầu: “Đúng, mẹ sẽ sốt ruột chết”



Cung Ngũ di chuyển từ bên ghế sang cạnh2giường, kéo lấy tay Nhạc Mỹ Giảo, nói: “Mẹ xinh đẹp nhất nhất của con, con nhìn thấy mẹ bây giờ, con cũng rất vui.



Nhạc Mỹ Giảo mỉm cười, “Mẹ hả, hiện giờ nhìn thấy con tốt như vậy, không cần mẹ phải lo lắng nữa, mẹ rất hài lòng. Tiểu Bát vẫn4còn nhỏ, không có gì phải lo lắng nhiều. Ngôn Đình hiểu chuyện hơn con, cũng biết nên làm gì hơn con, mẹ càng không phải lo lắng”



“Tiểu Ngũ không còn nhỏ nữa, đã trưởng thành rồi, nếu tìm được một chàng trai phù hợp trong trường, Tiểu Ngũ có thể yêu cậu ấy, nhưng Tiểu Ngũ phải bảo vệ tốt bản thân, trước khi chưa xác định mình sẽ lấy ai thì tuyệt đối không được mang thai”



Cung Ngũ kinh ngạc: “Mẹ, mẹ uống nhầm thuốc rồi phải không?”



Đột nhiên lại chủ động nhắc đến chuyện để cho cô yêu đương, Cung Ngũ nghi ngờ phải chăng mẹ cô có âm mưu gì đó, nên cô càng thêm cảnh giác.



Nhạc Mỹ Giảo mặt u ám, “Mẹ thấy con đang ngứa ngáy rồi nhỉ?”
Cung Ngũ cúp điện thoại, lại gửi tin nhắn báo cho Lam Anh một tiếng.



Vừa định nằm xuống thì sực nhớ đến Cung Cửu Dương nên gửi tin nhắn cho hắn: [Chú Út, trường cháu có việc, cháu phải về trường sớm, lần này không thể đến nhà họ Cung, hẹn chú lần sau vậy.]



Cung Cửu Dương: [Cháu giá, lần sau sẽ mời cháu ăn gà.]



Cung Ngũ: [Người ta nuôi gà cho chú ăn sao? Có mà sẽ liều mạng với chú đấy.]



Cung Cửu Dương nhìn tin nhắn, ngẩng đầu dặn dò: “Ngày mai bắt một con gà ăn”



Rồi nhắn tin trả lời: [Ngày mai ăn gà rồi.]



Cung Ngũ nhìn chằm chằm tin nhắn, đột nhiên xuất hiện tâm địa xấu xa mà nói với Tần Tiểu Ngư.



[Tần Tiểu Ngư, tin hot đây, ngày mai chú Út cho người bắt gà của cậu nuôi để ăn. Tớ có ý tốt nhắc nhở cậu một câu, tuyệt đối đừng nói là tớ nói.



Tần Tiểu Ngư nhận được tin nhắn, lập tức nổi giận, “Tiên sư nhà anh ta, sao lại dám ăn gà của tớ! Thứ không biết xấu hổ. Đó là gà tớ nuôi, dựa vào cái gì mà để anh ta ăn?!”



Cô ta đã nuôi chúng từ lúc trứng được nở ra, nhìn chúng lớn từng chút từng chút một, sao có thể nhẫn tâm để người khác ăn?



Tần Tiểu Ngư trả lời: [Ngày mai tớ phải đi bảo vệ gà của tớ. Cảm ơn cậu Cung Ngũ, đảm bảo sẽ không tiết lộ chuyện cậu nói đâu.]



Cung Ngũ: (Ngày mai tớ trở về trường, có việc, tạm biệt.]



Tần Tiểu Ngư vội vàng trả lời: [Đi đường bình an, lần sau gặp.]



Gửi tin nhắn cho tất cả những người cần thiết xong, Cung Ngũ mới cất điện thoại đi.