Công Tước

Chương 957 : Quá nhiều phiền não

Ngày đăng: 18:22 30/04/20


Ăn xong, Lý Nhất Địch dẫn theo Yến Đại Bảo rời khỏi, Cung Ngũ bảo tài xế lái xe đưa Lam Anh về nhà, Lam Anh khua tay: “Không cần, tớ có cách về nhà của riêng mình, không cần lo lắng cho tớ.”



Cung Ngũ chu môi: “Thật sự không cần sao?” Lam Anh gật đầu: “Thật sự không cần. Cảm ơn cậu Tiểu Ngũ, lúc nào cậu cũng suy nghĩ cho tớ.” Cung Ngủ không miễn cưỡng, “Ừ, vậy thì cậu nhớ cẩn thận. Tớ cũng đưa Tiểu Bát về nhà đây.” Cung Ngũ ngồi xổm dưới đất, Bộ Tiểu1Bát nằm nhoài trên lưng cô, cô công cậu nhóc lên xe, bảo tài xế lái xe về nhà.



Dắt Bộ Tiểu Bát vào cửa, Nhạc Mỹ Giảo đang ngồi trong phòng khách xem tivi, “Trở về rồi? Chơi có vui không?”



Bộ Tiểu Bát lập tức chạy qua, sà vào lòng Nhạc Mỹ Giảo, cọ cọ vào mặt bà: “Mẹ, Tiểu Bát nhớ mẹ lắm!”



Nhạc Mỹ Giảo mỉm cười, “Mẹ cũng nhớ Tiểu Bát lắm. Ra ngoài chơi vui không?” “Vui lắm!” Bộ Tiểu Bát chui vào lòng Nhạc Mỹ Giảo, bị Bộ Sinh giơ tay kéo qua, ném sang một bên,8“Tự mình đi tìm vợ đi, đừng tìm vợ của ba.”



Bộ Tiểu Bát suýt chút bật khóc, sau cùng thì giậm chân một cái, tức hầm hầm nói: “Ghét ba!”



Nhạc Mỹ Giảo cũng suýt tức chết: “Một ngày cậu không ức hiếp nó thì cậu chết à?” Bộ Sinh: “Nó đã ba tuổi rồi, còn cọ cọ trong lòng em, như vậy mà được sao?” Nhạc Mỹ Giảo cắn răng: “Ba tuổi thì biết cái gì?” “Nếu nó không biết gì cả tại sao không trèo lên lưng em?” Bộ Sinh trừng mắt nhìn Bộ Tiểu Bát một cái, nhắc nhở:2“Tránh xa vợ của ba ra một chút!”



Bộ Tiểu Bát nước mắt rưng rưng nhìn Nhạc Mỹ Giảo, “Mẹ...”



Nhạc Mỹ Giảo tức giận đứng dậy, bể Bộ Tiểu Bát lên bỏ đi. Bộ Sinh: “Năm phút, sau năm phút nữa thì trả vợ của ba lại đấy.”



Nhạc Mỹ Giảo: “Đồ thần kinh!” Cung Ngũ chạy đi tắm, sau đó trở ra nằm trên giường, lấy điện thoại ra chơi game một hồi thì nhìn thấy có hai tin nhắn chưa đọc. Cô ấn mở ra xem, là tin nhắn của Công tước đại nhân gửi đến. [Tiểu Ngũ, anh biết em4đã trở về Thanh Thành, hiện giờ nhất định đang chơi rất vui vẻ. Anh ở bên này rất tốt, tuy chỉ có một mình nhưng biết em vui vẻ như thế, tâm trạng anh cũng thoải mái hơn. Ngày mai anh phải đi tuần tra định kỳ hằng năm, có lẽ trong thời gian tới không thể liên lạc với em, nhưng trong lòng anh vẫn luôn hi vọng nhận được câu trả lời từ em...]



[Tiểu Ngũ, trạm đầu tiên anh đi sẽ là hẻm núi Elode, Tiểu Ngũ còn nhớ chỗ đó không? Em nói chỗ đó phong cảnh rất đẹp, không khí trong lành khiến người ta cảm thấy không nhuốm bụi trần, cây cỏ xanh tươi giống như đến một thế giới mới. Anh nhớ tất cả những câu nói mà Tiểu Ngũ từng nói.].




Hai người học được nửa buổi, đa phần những huấn luyện viên giỏi của trường đều đã dạy qua hai người các cô, nhưng mọi người đều không đồng ý tiếp tục dạy. Vì hai học sinh này mà mất mạng, thật sự không đáng chút nào. Sau khi trở về, Cung Ngũ cúi rũ đầu xuống, Yến Đại Bảo cũng học theo dáng vẻ của cô nhưng thực sự thì trong lòng rất vui.



Cung Ngũ nói: “Phải làm sao bây giờ? Nộp học phí rồi mà chẳng ai chịu dạy hai chúng ta. Có phải hai chúng ta sẽ không thể thi bằng lái hay không?”



Yến Đại Bảo cũng giả vờ mặt mày ủ rũ nói: “Đúng vậy, thật là đau lòng quá.” Cúi đầu đi tới một chỗ không có người, cô gọi điện thoại cho Công tước đại nhân, hào hứng: “Anh ơi! Em và Tiểu Ngũ đi học lái xe, nhưng mà huấn luyện viên đều không chịu dạy cho bọn em!”



Công tước đại nhân: “Tại sao? Anh nghe giọng của Đại Bảo, dường như đang rất vui, có chuyện gì thế?” Yến Đại Bảo cố nhịn cười, nói: “Chỉ cảm thấy hai đứa chúng em thật đáng thương, chẳng có ai chịu dạy bọn em, nói bọn em lái xe không biết nặng nhẹ gì cả, cứ lên xe là xông thẳng về phía trước, các huấn luyện viên đều sợ chết, không chịu dạy cho bọn em.”



Công tước đại nhân nhíu mày: “Mami có biết không?” “Không biết!” Yến Đại Bảo nói.



Công tước đại nhân hít thật sâu: “Anh biết rồi.”



Tối hôm đó trở về, Yến Đại Bảo bị Triển Tiểu Liên gọi đến trước mặt, “Yến Đại Bảo, con đừng học lái xe nữa.” Yến Đại Bảo trừng to mắt: “Tại sao? Học phí con đóng rồi mà!”



Triển Tiểu Liên: “Con không thích hợp đến trường học lái xe.”



Đúng là đứa con gái hung hãn do Yến Hồi dạy ra, để Yến Đại Bảo đi học lái xe, giống như đạo lý dùng hỏa tiễn bắn muỗi lúc nói chuyện với Yến Hồi, hoàn toàn không cùng một tần số.



Yến Hồi ngồi bên cạnh cắn chặt răng: “Bà tám, Yến Đại Bảo của ông đây làm gì mà không thích hợp học lái xe? Yến Đại Bảo hoàn hảo không khuyết điểm! Yến Đại Bảo là đứa trẻ thông minh nhất trên đời, nó học một chút là biết ngay, bà đang đố kỵ Yến Đại Bảo thông minh giống như ông đây...”