Công Tước

Chương 959 : Sức mạnh đánh tan

Ngày đăng: 18:22 30/04/20


Vì thế ba người leo lên xe, tài xế lái xe đưa họ đến trường đại học Thanh Thành. Xe dừng lại ở trước



cổng trường, Cung Ngũ dắt tay Bộ Tiểu Bát đi vào sân.



“Chị, khi nào chúng ta mới có thể nhìn thấy chị Đại Bảo?” Bộ Tiểu Bát hỏi.



Cung Ngũ lấy điện thoại ra gọi cho Yến Đại Bảo, điện thoại nhanh chóng được bắt máy, “Alo? Tiểu Ngũ!” “Yến Đại Bảo cậu đang ở phòng học nào thế? Tớ dẫn theo Tiểu Bát đến1trường tìm cậu này.” Yến Đại Bảo: “Hôm nay học lớp tư tưởng chính trị, ở phòng số ba ở lầu mười đấy. Cậu đến đây đi!”



Cung Ngũ trả lời một tiếng rồi cúp điện thoại, “Chị Đại Bảo đang ở lầu mười, bây giờ chúng ta đi tìm chị ấy. Một lát nữa khi vào phòng học, Tiểu Bát không được nói chuyện, có biết không? Nếu không chị Đại Bảo sẽ bị phê bình.”



Bộ Tiểu Bát lập tức gật đầu: “Vâng, Tiểu Bát biết rồi,8Tiểu Bát sẽ ngoan!” Biết bọn họ sắp đến, Yến Đại Bảo đổi chỗ ngồi xuống hàng ghế sau cùng. Cung Ngũ lén hé mở cửa sau ra đã nhìn thấy Yến Đại Bảo đang ngồi bên cạnh cửa, mỉm cười với bọn họ. Cung Ngũ dẫn theo Bộ Tiểu Bát khom lưng đi vào, Yến Đại Bảo vội vàng nhường chỗ, để hai chị em họ ngồi xuống. Bộ Tiểu Bát cẩn thận ghi nhớ lời Cung Ngũ nói, mím môi thật chặt không nói gì.2Yến Đại Bảo xoa đầu Bộ Tiểu Bát: “Tiểu Bát!” Bộ Tiểu Bát vội vàng lắc đầu, khua cánh tay nhỏ nói: “Chị nói không được nói chuyện!” Nói xong lại sực nhớ mình vừa nói chuyện, thế là cậu bèn che miệng lại.



Cung Ngũ cười đến đau cả bụng, nói nhỏ với Yến Đại Bảo: “Tớ ở nhà thấy buồn chán nên dẫn nó ra ngoài chơi, còn bao lâu nữa thì kết thúc tiết học?”



Yến Đại Bảo: “Mới vừa vào mười mấy phút thôi, vẫn4còn sớm, đừng sốt ruột.” Nghĩ ngợi một lát lại nói: “Hay là trốn học đi!” Cung Ngũ trợn mắt: “Cậu đừng nói là tớ dẫn đi, lỡ thi trượt, đừng đổ lỗi cho tới những chuyện khác thì tới không ý kiến.” Lam Anh ngồi cách đó hai hàng ghế xoay đầu nhìn bọn họ, sau đó thu dọn tập sách, đứng dậy, đi thẳng ra hàng ghế sau cùng.



Yến Đại Bảo lập tức chỉ vào Lam Anh nói: “Ơ: Lam Anh trốn học rồi kìa!”



Vừa nói xong thì nhìn thấy Tần Tiểu Ngư ngồi xổm xuống đất dáng vẻ lén la lén lút di chuyển về phía bên này, “Tiểu Ngũ!”



Cung Ngũ tròn mắt nhìn, “Sao cậu lại đi với cái tư thế này chứ?” Tần Tiểu Ngư giơ tay chỉ ra bên ngoài, nói: “Ra ngoài rồi nói.” Cô ta ngồi xổm dưới đất khẽ khàng kéo cửa, di chuyển ra ngoài. Yến Đại Bảo lại nói: “Hả? Tần Tiểu Ngư trốn học!” Cung Ngũ hỏi: “Vậy cậu có trốn không?” Yến Đại Bảo đẩy nhẹ Cung Ngũ: “Cậu đưa Tiểu Bát ra ngoài trước, một lát nữa tớ sẽ ra, để tránh bị giáo viên phát hiện.” Cung Ngũ gật đầu: “Tiểu Bát, chúng ta ra ngoài thôi.”




Kết quả Yến Đại Bảo bên cạnh lại sợ thiên hạ không loạn nói: “Chúng ta cùng đi đi! Dẫn theo Tiểu Bát cùng đi nào!”



Cung Ngũ càng nhìn càng cảm thấy vẻ mặt của Yến Đại Bảo đang rất hào hứng, “Đại Bảo, cậu hào hứng như vậy làm gì?”



Yến Đại Bảo tỏ ra nghiêm túc: “Đâu có, tớ rất đồng tình với Tần Tiểu Ngư, nên tớ muốn giúp cậu ấy. Cậu ấy đi một mình mà bị đuổi ra ngoài, chúng ta cùng đi thì không có chuyện gì nữa rồi!”



Cung Ngũ: “...” Thật sự là vậy à? Yến Đại Bảo rõ ràng là đang muốn xem náo nhiệt thôi.



Yến Đại Bảo hỏi Lam Anh: “Lam Anh, chúng ta có nên giúp Tần Tiểu Ngư hay không? Cậu ấy đã rất thảm rồi, năm mươi vạn đấy! Rất rất nhiều tiền luôn.”



Cung Ngữ không chịu được, nói: “Yến Đại Bảo, cậu đừng có giả vờ bị năm mươi vạn làm hoảng sợ, tớ bây giờ vẫn còn nhớ dáng vẻ lúc trước của cậu khi nói có năm mươi vạn” đấy.” Yến Đại Bảo: “..”



Cuối cùng, trước sự ủng hộ cật lực của Yến Đại Bảo và sự phụ họa của Lam Anh, cả nhóm người quyết định đi tìm Cung Cửu Dương. Tần Tiểu Ngư nói: “Hiện giờ anh ta đang đi làm, đến nhà họ Cung nhất định sẽ không tìm được anh ta.”



Vậy thì phải đến công ty của nhà họ Cung thôi.



Cánh tay nhỏ của Bộ Tiểu Bát ôm lấy cổ Yến Đại Bảo: “Chị Đại Bảo, giờ chúng ta đến đây để đánh nhau sao? Tiểu Bát rất lợi hại, Tiểu Bát có thể giúp đỡ được.” Yến Đại Bảo nhỏ tiếng nói: “Chúng ta đến để xem náo nhiệt! Chỉ cần xem, không động thủ là được.”



Bộ Tiểu Bát gật đầu: “Dạ!” Tần Tiểu Ngư trừng mắt: “Tớ đã nghe thấy rồi.” Yến Đại Bảo, Bộ Tiểu Bát: “...” Lam Anh đi theo sau cùng, Cung Ngũ nhìn vào logo công ty to đùng trên tòa nhà, chặc lưỡi lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho Cung Cửu Dương: [Chú Út, cháu là Tiếu Ngũ, cháu và mấy người bạn học đi ngang qua cao ốc văn phòng của nhà chúng ta, muốn đến tham quan một chút, bây giờ có tiện không?]