Công Tước
Chương 997 : Không làm chủ được
Ngày đăng: 18:22 30/04/20
Bộ Tiểu Bát đã nói thẳng toẹt ra những gì Cung Ngũ và Yến Đại Bảo thầm thì với nhau tối qua. Lúc đó hai người chết đứng ngay tại trận, còn Bộ Tiểu Bát thì nhiệt tình ôm Lam Anh, cật lực đề cử mình làm bạn trai của chị xinh đẹp Lam Anh.
Cung Ngũ ngây ra một1lúc, sau đó quát lớn: “Bộ Tiểu Bát!”
Bộ Tiểu Bát đã được Lam Anh ôm vào lòng, “Chị ơi, tại sao chị lại xinh đẹp như vậy chứ? Tiểu Bát thích chị lắm ấy. Chị có thể đợi Tiếu Bát lớn lên rồi kết hôn với Tiểu Bát được không?”
“Hả?” Cung Ngũ trợn mắt nhìn Bộ Tiểu Bát, Bộ8Tiểu Bát giả bộ như không nhìn thấy gì.
Yến Đại Bảo đã nhảy dựng lên: “Tiểu Bát, cái đồ phản bội này!”
Bộ Tiểu Bát tiếp tục nhiệt tình gần gũi với Lam Anh: “Chị ơi, chị muốn ăn gì? Tiểu Bát có bao bao, Tiểu Bát mua đồ ăn ngon cho chị xinh gái được không?”
Khi Cung Ngũ dạy2Cung Ngôn Đình, Bộ Tiểu Bát đã nghe thấy hết, phải mua đồ ăn ngon, mua đồ chơi, quần áo đẹp... cho con gái, tóm lại chỉ cần có ba lô con gái đều sẽ thích cậu hết.
Cung Ngũ suýt nữa thì hộc máu, lúc này cô mới phát hiện ra lần này Tiểu Bát đi ra ngoài còn4đeo cả ba lô. Bởi vì ba lô của Bộ Tiểu Bát rất nhỏ, lại nhẹ cho nên Cung Ngũ hoàn toàn không để ý đến, không ngờ Bộ Tiểu Bát lại nhét lì xì vào đó, nhoằng cái đã hớt tay trên của anh Tư, đã mặt dày lại còn nói ngọt, thủ đoạn tán gái này đúng là không phải dạng vừa đâu! Một đứa trẻ mới có ba tuổi, còn chưa đi học lớp mẫu giáo bé mà đã biết tán gái giỏi thế này rồi, sau này lớn lên thì còn thế nào nữa?
Đầu óc Cung Ngũ quay mòng mòng, chẳng lẽ sau này cậu nhóc sẽ trở thành kẻ ăn chơi trác táng, tán gái thành thần hay sao? Bên kia Lam Anh đã bế Bộ Tiểu Bát đi về phía trước, từ những gì Bộ Tiểu Bát nói thì ra hai cô gái này muốn làm bà mai đây mà.
Giỏi thật đấy!
Cung Ngũ: “...”
Yến Đại Bảo ngây người đi, sau đó: “Ha ha ha ha...”
Lam Anh thở dài, vẻ mặt bất lực không biết nói gì.
May mà Bộ Tiểu Bát vừa thấy đồ ăn là quên hết mọi chuyện, Cung Ngũ cố tình gọi bánh ngọt cậu lập tức cao hứng, còn lấy ra đặt trước mặt Lam Anh, nói: “Chị xinh gái ăn đi.” Cậu sợ Cung Ngũ và Yến Đại Bảo không vui, lại chủ động chia hai miếng cho hai cô nữa.
Sau đó cậu ngoan ngoãn ngồi ăn ngon lành, không mất trật tự nữa.
Lam Anh cầm cốc lên, liếc nhìn hai người, “Đừng có nói với tớ là đúng như Tiểu Bát nói, hai cậu muốn làm mai cho tớ đấy nhé?”
Cung Ngũ và Yến Đại Bảo cùng giơ tay lên, “Tớ! Tớ!” Lam Anh coi thường, “Tớ biết ngay mà. Các cậu định giới thiệu ai cho tớ?”
Yến Đại Bảo tranh nói trước: “Anh trai của Tiểu Ngũ!” Cung Ngũ liếc nhìn cô, “Là anh tớ chứ có phải anh cậu đâu, cậu tranh với ai hả?” Yến Đại Bảo trừng mắt, “Hừ, Tiểu Ngũ cậu đúng là đồ lăng nhăng! Có phải cậu định vứt bỏ anh tớ không hả?”
Cung Ngũ lau mồ hôi, vội vàng lắc đầu: “Sao lại nhắc đến chuyện này rồi hả? Lam Anh, cậu đã gặp anh Tư tới rồi đó. Có một lần chúng ta cùng đi uống trà, sau đó anh tớ gọi điện thoại cho tớ, chúng ta cùng giúp anh ấy chọn quà đó, cậu còn nhớ không?” Cung Ngũ và Yến Đại Bảo đều nhìn chằm chằm vào Lam Anh chờ cô trả lời.