Cự Tinh Vấn Đỉnh

Chương 30 :

Ngày đăng: 20:47 21/04/20


«Tranh giành» là con át chủ bài của Hoa Hạ năm nay, từ một năm trước đoàn phim còn chưa có trù bị hoàn toàn, đã có vô số fan trông chờ mong mỏi. Mà cuối cùng, đoàn phim này cũng không làm cho bọn họ thất vọng.



Đạo diễn là đại đạo Quách Long tiếng tăm lừng lẫy trong giới, nữ chính là Đường Mộng Lam đạt giải vàng thị hậu, nam chính là tiểu sinh hạng một Đổng Tranh, nam số hai là tiểu sinh đang hot Diệp Kiều. Ngay cả nam bốn Dung Hủ cũng một lần nổi tiếng nhờ bộ phim chiếu tuần «Mai phục» gần đây, có thể nói là con hắc mã lớn nhất năm nay.



Nói ngắn lại, «Tranh giành» dưới sự chờ mong của mấy ngàn vạn người xem toàn quốc, chính thức phát sóng.



Nhạc nền đại khí hào hùng, cảnh tượng hiệu ứng hào phóng hùng hồn, mở đầu tập một, liền bày ra trọn vẹn cảnh tượng chiến tranh chân thật tàn khốc trước mắt người xem. Theo tình tiết phát triển, khán giả rất nhanh liền biết Tiêu Tương, biết Tạ Cảnh Nhàn, biết Đông Ly Lan…



Bức họa khổng lồ của thế giới này từ từ triển khai trước mặt họ, khi tập một chấm dứt, rất nhiều người xem lúc này mới phát hiện: “Hóa ra thời gian đã qua lâu như vậy!”



Kế tiếp, chính là tập thứ hai.



Phim chiếu ngày chính là tốt chỗ này, có thể xem xong lại xem nữa, ngày hôm sau lại xem, xem xem không ngừng!



Rất nhanh, ngày đầu tiên của «Tranh giành» cứ như vậy kết thúc. Rạng sáng 12 giờ vừa qua, rating đài truyền hình toàn quốc tuyên bố. Rất nhiều khán giả vừa hứng thú nồng đậm ở trên mạng thảo luận nội dung «Tranh giành», vừa mở bảng thứ hạng rating ra. Khi nhìn thấy con số kia, bọn họ kinh hãi mở to hai mắt, tiếp đó lại cảm thấy là lẽ đương nhiên gật gật đầu ——



[ cũng đúng, đoàn phim này, dù rating tập đầu tới 2.3, cũng thực bình thường mà… ]



Phải, rating bình quân tập đầu «Tranh giành» 2.3! Rating cao nhất 2.55!



Rating như vậy, có thể nói là vua rating danh xứng với thực năm nay. Ngay cả «Mai phục» vừa mới kết thúc, rõ ràng vẫn luôn là hạng nhất rating cùng kỳ của toàn quốc, nhưng rating cao nhất của nó cũng chỉ vừa mới qua 2, rating bình quân chưa từng vượt qua 2. So sánh với những phim khác, «Mai phục» đã vô cùng ưu tú, nhưng so sánh với «Tranh giành», lại căn bản không thể so sánh!



Hơn nữa, đây mới là ngày đầu tiên.



«Tranh giành» là phim chiếu ngày, chỉ cần nội dung không có hỏng hóc quá lớn, rating nó sẽ từ từ tăng lên.



Khi Dung Hủ biết được rating này, tuy nói cảm thấy có chút kinh ngạc, nhưng vẫn có thể tiếp thu. Cậu ngồi trong phòng làm việc của La Chấn Đào, vừa lật xem tư liệu thông cáo, vừa cười nói rằng: “Kỳ thật như vậy cũng rất bình thường, em nghe nói chị Đường vẫn luôn là linh dược rating, chỉ cần là phim truyền hình chị ấy đóng, từ lúc chị ấy ra mắt đến hiện tại, chưa từng sụp hố.”



La Chấn Đào nghe vậy ha ha cười: “Vậy cậu biết không đủ nhiều rồi, tiểu Hủ, Đường Mộng Lam này có hơi quá may mắn, phim của cô ta chỉ có một bộ không lấy được hạng nhất rating cùng kỳ, cái khác toàn bộ đều là hạng nhất. Có điều cô ta cũng có chút không may, phòng bán vé điện ảnh của cô ta vẫn luôn không cao, rất khó chuyển hình.”



Hai người lại tán gẫu chốc lát, La Chấn Đào cầm lấy một phần thông cáo, nói rằng: “Cái quảng cáo này cũng không tệ lắm, cậu vừa mới vào giới, trước hết nhận một cái quảng cáo cũng không tồi.” Dừng một chút, hắn còn nói thêm: “Cậu liên tiếp quay hai bộ phim, sắp sửa năm mới, có muốn nghỉ ngơi một chút không?”



Nghe vậy, động tác lật giấy của Dung Hủ phút chốc ngừng lại, ngay sau đó cậu ngẩng đầu cười nói: “Anh La chuẩn bị năm mới như thế nào?”



La Chấn Đào không chú ý tới Dung Hủ đang nói sang chuyện khác, hắn cười nói kế hoạch của mình. Nghe kế hoạch năm mới của La Chấn Đào, suy nghĩ của Dung Hủ đã từ từ bay xa.



Người Hoa Hạ đều thích tết âm lịch, muốn cả nhà đoàn tụ, vui mừng náo nhiệt.




Nghĩ tới bỗng thấy sợ…



Những cái này là chuyện nói sau, tạm thời không nói tới. Hiện giờ, Dung Hủ vừa mới bước vào cánh cửa phòng thử vai, mà thành phố B, chuông điện thoại không ngừng vang lên trong căn nhà an tĩnh. Rất nhanh, Tần Trình ấn nút nghe, thấp giọng nói một tiếng: “Chuyện gì?”



Bên Từ Tấn dường như có chút ồn ào, hắn lớn tiếng nói rằng: “Vừa rồi đoàn phim «Tầng mây màu đen» tới hỏi tôi cậu có đồng ý làm khách mời hay không, cảnh diễn của cậu không cần quá nhiều, lúc mở màn tham gia lễ tang một chút là tốt rồi. Đây là nghịch thuật, mở màn là lễ tang, cậu chỉ có mấy chục giây màn ảnh, thế nào, xem như khách mời hữu nghị, rất nhiều người đều đến, Ôn Tuyền, Hạ Mộ Nhan, Sở kỳ, bọn họ đều có cảnh diễn.”



Người đàn ông nhíu mày suy tư một khắc, thấp giọng nói: “Có thể, anh giúp tôi an bài ra thời gian là được.”



Từ Tấn: “…”



Sau một lúc lâu: “Ngài còn không có thời gian?! Nói một chút xem, bộ phim sau của ngài còn ba tháng mới quay, trong ba tháng này, ngài tính toán đi nhận phát ngôn, hay là tham gia chương trình tạp kỹ, hoặc là nói… ngài muốn cố gắng nhận thêm một bộ phim?”



Tần Trình nhướn mi: “Tôi đi nhận chương trình tạp kỹ, anh yên tâm hả?”



Nhớ tới bộ dạng lạnh lùng độc mồm độc mỏ của người đàn ông nào đó, Từ Tấn nhất thời rùng mình một cái: “Coi như hết, ngài ngàn vạn lần đừng nhận chương trình tạp kỹ đó, bằng không hình tượng ngài sẽ bị phá hư đến không còn một mảnh.” Nói nói một lát, Từ Tấn đột nhiên nghĩ đến: “A đúng, tôi nghe nói lần này Dung Hủ cũng muốn thử vai nhân vật Lăng Tiêu, tôi nhớ không phải cậu nói Tần phu nhân rất quan tâm cậu ta sao, vừa lúc cậu cũng có thể đi xem cậu ta mà, ha ha.”



Mắt phượng sắc bén phút chốc trợn to, môi mỏng mím lại, Tần Trình nói: “Cậu ấy muốn đi thử vai ư?”



Từ Tấn theo lẽ đương nhiên nói rằng: “Ừ đúng, hình như có ba diễn viên thử vai, cậu ta là một trong số đó. Có điều cơ hội rất xa vời, cậu ta chỉ là người mới, còn chưa từng đóng điện ảnh, đạo diễn cũng chỉ là nhìn thấy cậu ta ca hát cảm giác có chút giống Lăng Tiêu, mới để cho cậu ta đi thử vai.”



“… Kết quả nói cho tôi biết đầu tiên.”



Từ Tấn: “Cái gì?”



Người đàn ông lạnh lùng tự phụ hơi hơi hạ mắt, từng chữ từng chữ nói rằng: “Ba tháng tiếp theo hình như tôi rất nhàn nhã, có lẽ… có thể thêm một chút cảnh diễn.”



Từ Tấn: “…”



Vậy vừa rồi là ai nói mình bận đến không có thời gian, còn muốn người khác giúp hắn an bài thời gian đi làm khách mời hả!



Hết chương 30



Tần Tranh Tranh: em ấy đáng yêu như vậy, dễ nhìn như vậy, vì sao mấy người để em ấy chết! Gửi dao gửi dao gửi dao!!!



Nhìn tờ giấy viết “lưỡi dao”, biên kịch:… [ mi có bệnh hả hả hả hả!!! ]