Cự Tinh Vấn Đỉnh

Chương 31 :

Ngày đăng: 20:47 21/04/20


Địa điểm thử vai của «Tầng mây màu đen» định ở thành phố S, về sau cũng chuẩn bị quay phim ở đây.



Đoàn phim này tuy rằng chỉ quay một bộ điện ảnh truyện ký nhân vật chi phí thấp, nhưng ở phương diện bối cảnh đạo cụ lại một chút cũng không hàm hồ. Từ lúc Dung Hủ vào đoàn phim tới giờ, nhìn thấy rất nhiều nhân viên công tác đang không ngừng bận rộn, bố trí cảnh tượng và chế tác đạo cụ. Chờ lúc cậu tiến vào phòng thử vai, liếc mắt một cái liền thấy được sáu người ngồi một hàng.



Diễn viên chính, biên kịch, người sản xuất, bên đầu tư và đạo diễn đã định.



Đây chính là tổ hợp người phỏng vấn thử vai bình thường.



Nhưng mà trong phòng thử vai «Tầng mây màu đen», lại ngồi sáu người. Ngồi ngoài cùng là một người phụ nữ Dung Hủ không quen, đối phương đeo một cái kính râm màu đen, khăn quàng cổ màu vàng nhạt che non nửa khuôn mặt, chỉ khiến người ta cảm thấy khí chất tao nhã, lại thấy không rõ bộ dáng chân thật.



Tầm mắt dừng lại một chớp mắt trên thân người kia, Dung Hủ rất nhanh dời ánh mắt đi chỗ khác. Cậu cười chào hỏi tất cả người phỏng vấn, tiếp đó liền nghe Lương đạo ngồi ở chính giữa mở miệng nói rằng: “Hình tượng cậu rất ưu tú, khí chất cũng không tồi. Dung Hủ, trực tiếp thử vai đi, cậu rút được đoạn diễn thứ ba, chúng tôi rất chờ mong cậu biểu diễn.”



Giọng điệu Lương đạo nói chuyện thực khách sáo, thái độ giải quyết việc chung. Có điều đây cũng là chuyện đương nhiên, buổi tối ngày hôm trước Dung Hủ nhận được tin tức, hóa ra đoàn phim «Tầng mây màu đen» không chỉ mời mình thử vai, còn mời cả hai tiểu sinh hạng một —— Tiêu Cảnh Sơn và Lăng Trăn.



Bản thân Tiêu Cảnh Sơn chính là người thành phố S, nghe nói ngày hôm qua đã hoàn thành thử vai, thành tích vô cùng ưu tú. Mà Lăng Trăn lại từ Anh quốc chạy về Hoa Hạ, nghe nói xế chiều hôm nay mới có thể đến thành phố S thử vai.



Cho nên, Dung Hủ là người thử vai thứ hai.



Nghe Lương đạo nói, Dung Hủ lễ phép lên tiếng trả lời, sau đó không nói nhiều lời vô nghĩa, trực tiếp đi tới trước một vách tường đạo cụ đã bố trí sẵn giữa phòng. Trước hết cậu cầm đàn ghita đặt dưới đất lên, thoáng thử âm sắc một chút, tiếp đó vươn tay vuốt tóc mình loạn thêm một chút.



Động tác này ánh vào trong mắt sáu người phỏng vấn, chỉ có Lương đạo và người phụ nữ thần bí kia hơi hơi nhúc nhích, còn lại đều ngồi ngay ngắn.



Hít sâu một hơi, lại chậm rãi thở ra, khi thiếu niên lại mở to mắt, trong mắt cậu thêm một tia mê man, nhưng mà khóe môi lại hơi hơi nhếch lên, lộ ra một nụ cười dịu dàng. Cậu ngửa ra sau tựa vào trên vách tường, tay trái ấn dây đàn, tay phải nhẹ nhàng chơi đùa.



Ngay sau đó, tiếng hát réo rắt ấm áp từ trên người thiếu niên nhìn như đơn bạc này phát ra.



Đàn ghita là một loại nhạc cụ vô cùng dễ học, có thể nói là một trong những nhạc cụ tốt nhất để nhập môn. Chỉ cần bạn muốn học đàn ghita, mấy tháng là có thể đàn ra một bài, rất nhiều nam sinh đều người sau tiếp người trước mà đi học đàn ghita: bởi vì các nữ sinh đều rất thích nam sinh đàn ghita.



Giống như hiện tại, ngọn đèn sáng ngời chói mắt chiếu vào trên người thiếu niên, đem bóng dáng của cậu từ từ kéo dài, chiếu ra một hình bóng cô độc lay động trên vách tường. Cậu nghiêm túc hát, hát thực lớn tiếng, dường như một chút cũng không sợ hãi, nhưng mà ánh mắt có chút né tránh lại vẫn không dám ngẩng đầu.



Lương đạo trầm tư nhìn về phía chân Dung Hủ, chợt phát hiện, cậu thế mà hai chân khép lại, đứng vô cùng câu nệ!



Không chỉ thế, thiếu niên này còn buộc chặt cơ bắp cả người, nếu tinh tế quan sát còn có thể phát hiện, ngón tay đánh đàn của cậu cũng có một chút run rẩy mỏng manh. Cậu đang khẩn trương, cậu đang thấp thỏm, hoặc là nói… cậu đang thẹn thùng!



“Mùa hè qua một vòng, chờ em lại thêm một năm.”



“Tầng mây màu đen bay qua chân trời, trong lúc quay đầu gặp được khuôn mặt tươi cười của em…”



Cái gì là mối tình đầu?
Tiêu Cảnh Sơn nhận được kết quả, chỉ là thất vọng một trận, liền đem chuyện này vứt ra sau đầu.



Mà ở trong một khách sạn cấp năm sao nào đó ở thành phố S, một thanh niên anh tuấn suất khí tức giận đến độ vứt cái ly xuống đất, vỡ thành vụn.



“Dung Hủ? Sao lại là Dung Hủ? Lần trước cậu ta đóng cái phim «Mai phục» rách nát rác rưởi thế mà lại có rating cao hơn «Mùa hạ chân thật» của tôi nhiều như vậy, cái này cũng thôi, đó là vấn đề kịch bản nát, không liên quan tới tôi. Nhưng hiện tại dựa vào cái gì cậu ta lấy được nhân vật? Tôi có điểm nào không bằng cậu ta? Cậu nói đi, tôi có điểm nào không bằng cậu ta!”



Tiểu trợ lý nhanh chóng đi thu dọn mảnh nhỏ dưới đất.



Lăng Trăn giận dữ ngồi ở trên sofa, vừa nhấc đầu, vừa lúc nhìn thấy trên TV, bài hát đầu phim «Tranh giành» chợt lóe qua ——



Thế mà lại lại có Dung Hủ kia!



“Tắt cái TV rách nát này đi! Xem «Tranh giành» cái gì, có cái gì hay!”



Tiểu trợ lý vâng vâng dạ dạ gật đầu, lại đi tắt TV.



Lăng Trăn ngồi ở trên sofa, nghĩ sao cũng cảm thấy bực mình, hắn hỏi: “Cậu xem «Tranh giành» chưa, cậu ta ở trong đó biểu hiện thế nào? Có phải rất hỏng bét hay không?”



Tiểu trợ lý do dự trong chốc lát, nói rằng: “Nhân vật hắn diễn tối hôm nay mới lên sân khấu, em còn chưa thấy được hắn…”



“Ha hả, «Tranh giành» có cái gì hay, cậu xem Dung Hủ đó làm gì. Cũng không biết cậu ta dùng thủ đoạn gì, thế mà lại có thể chen rớt tôi và Tiêu Cảnh Sơn, lấy được diễn viên chính «Tầng mây màu đen». Thật sự là lợi hại, người mới thời buổi này, đều vô cùng…”



Tiểu trợ lý muốn cãi lại, nhưng nhìn biểu tình cuồng vọng tự phụ của Lăng Trăn, cậu ta chỉ có thể yên lặng cúi đầu tiếp tục thu dọn mảnh vỡ, sau đó trong lòng nghĩ: kỳ thật «Tranh giành» thật sự rất hay, tập này đã báo trước có Dung Hủ lên sân khấu, dường như rất hay đó…



Giờ phút này, trên mảnh đất Hoa Hạ, vô số khán giả đều canh giữ ở trước mặt TV, coi «Tranh giành».



Chỉ thấy trên màn ảnh TV, một con thuyền nhỏ trôi nổi trên sông, nữ tướng quân trẻ tuổi oai hùng từ xa xa nhìn thấy tòa lầu, hai mắt cô nhíu lại, mệnh lệnh thủ hạ chèo nhanh hơn một chút. Rốt cuộc, bọn họ lên bờ, đi tới trước tòa lầu kia.



Nữ tướng quân xinh đẹp hiên ngang ngẩng đầu nhìn chữ to rồng bay phượng múa trên tấm biển, giọng điệu lạnh lùng nói: “Vọng Thu các. Đây là… Vọng Thu các được người Mặc Sĩ được thiên hạ ư?”



Ngay sau đó, mọi người đồng thời nâng bước tiến vào!



Hết chương 31



Tần Tranh Tranh: đóng phim đóng phim, cùng đóng phim ~ Dung Dung, chúng ta cùng đóng phim đi ~! Bảo bảo cũng hông phải là tận lực đóng phim với em đâu, bảo bảo mới hông có muốn đóng phim chung với em đâu, em xem, là đoàn phim mời bảo bảo đó ~ chume =3=



Dung Dung:… Thật sự không thể xin đổi công sao?