Cửa Hàng Dị Thú Số 138

Chương 114 :

Ngày đăng: 10:12 18/04/20


Bên này Bạch Toa phải chống chọi với cơn bão của Phượng hoàng đêm Bạch Lăng đến mức không thể nói được gì, mà ở tại Nam Thiên Môn kia, đám người đang tụ tập vây xem cuối cùng cũng bắt đầu tan rã.



Dù sao mọi người tới đại hội cũng đâu có phải vì mục đích tới xem náo nhiệt hay nhìn trai đẹp gì gì đó đâu. So với nhìn một thế hệ anh hào mới, gặp được những nhân vật nổi tiếng giàu có quyền lực có thể nương nhờ để bọn họ một bước lên mây, đó mới là mục đích chính của bọn họ.



Cho nên lúc Kim Dư và Phi Ngọc Thịnh nói qua lại vài câu, hai nhóm người liền được đám nhân viên dẫn đi. Nụ cười trên mặt đám nhân viên mới tới này không khiến người ta cảm thấy mắc ói như đám trước, mọi nhất cử nhất động đều đã trải sự huấn luyện chính quy nghiêm khắc. Cho nên, lộ tuyến mà nhân viên dẫn đi cũng thực ý vị sâu xa, hai nhóm người của Long Trường Tiêu và Long Trường Lệ, tuy mục đích đều giống nhau, nhưng lộ tuyến thì lại là trống đánh xuôi kèn thổi ngược, hoàn toàn tương phản.



Đám phú hào đại lão đi theo sau bọn họ, thấy hai đám người chia đường đi, hai mắt liền nhìn nhau, nhìn tới nỗi có thể thấy luôn ánh mắt bất đắc dĩ của nhau, này rõ ràng là bắt bọn họ chọn a? Hiện tại có phải có chút quá sớm rồi không?



Bất quá, không đợi mọi người nghĩ xong, lại có một nhân viên tiến đến, mỉm cười:



“Các vị mời đi theo tôi, chỗ ngồi của các ngài ở hướng khác.”



Vì thế trong lòng mọi người đều khẽ thở ra một hơi dài, đồng thời cũng không thể không cảm ơn tâm tư kín đáo của tứ công tử bộ tộc Cửu Dạ Linh Miêu đã phụ trách kiến tạo và quản lý đại điện Nam Thiên Môn này. Nhưng nghe nói, tứ công tử Cửu Dạ Linh Miêu và đại công tử Kỳ gia hình như có giao tình với nhau thì phải, lần này đại công tử Kỳ gia vất vả lắm mới trở lại đây, sao Dạ Hoàng lại không ra mặt? www.anquylau.wordpress.com



Trong lòng mọi người tuy nghi hoặc, nhưng không có thời gian cũng như không có lá gan đi lôi kéo hỏi nhân viên. Tuy Dạ Hoàng vẫn còn rất trẻ, nhưng lúc trước hắn và tam ca của hắn tranh đấu với nhau, trong lúc sở dụng đã dùng thủ đoạn tàn nhẫn quả quyết mạnh mẽ vang dội, cho đến nay vẫn là một kiểu mẫu điển hình được rất nhiều gia tộc dùng để dạy bảo tiểu bối.



Đám người Long Trường Lệ được nhân viên dẫn đến một phòng nghỉ sau chính sảnh đại điện, đợi nhân viên rời khỏi phòng, mấy người liền tụ tập thương lượng. Trong đó, Bạch Hoành Hổ sắc mặt cực kỳ dữ tợn, nhìn hành động giơ tay nhấc chân cương ngạnh lại mất tự nhiên kia cũng đủ để thấy, chuyện gã bị Kỳ Thanh Lân và Kim Dư âm thầm giở trò, hình như vẫn chưa khôi phục hoàn toàn.



Mà lúc này, đám người Long Trường Tiêu lại được đưa đến căn phòng của Bạch Toa Bạch Lăng và Dạ Hoàng. Ngay lúc Kỳ Thanh Lân vừa bước vào phòng, Dạ Hoàng đang cực kỳ ưu nhã nháy mắt hưng phấn tới độ vứt phăng luôn cái ly thủy tinh đang cầm trên tay, bổ nhào lên người Kỳ Thanh Lân!




“Phi huynh, huynh có muốn đối phó với cái tên Trương Lương Sơn kia không? Nhìn thấy hắn, ta liền cảm thấy khó chịu!”



“Hoành Hổ, ngươi đã bị giáo huấn qua một lần, trên địa bàn của người khác vẫn là không nên nói chuyện dễ dãi mới tốt.”



“Ngươi nói cái gì?! Ý của ngươi, là ta tự chuốc lấy khổ?! Ngày đó Kỳ Thanh Lân và cái tên Kim Dư kia liên thủ biến ta thành bộ dáng này, ta và bọn họ không chết không ngừng!! Ta biết các ngươi đang ở trong lòng cười nhạo ta! Giờ ta trừ bỏ đầu óc và trái tim ra, những thứ khác đều là phảng sinh nhân[90]! Nhưng cũng chính vì vậy mà ta chiếm được một lực lượng cường đại! Ta nhất định phải ở thời điểm tiến hành hội giao dịch, đem hai người kia giằng vặt đến chết!!”



......



Mười phút sau, Dạ Hoàng tắt màn hình. Mọi người lại ngồi đối diện nhau.



Kim Dư dẫn đầu thở dài: “Không sao không sao, Long Trường Lệ và Phi Ngọc Thịnh không nói lời nào đã là dự kiến từ trước. Nhưng vài người lên tiếng kia, có một tên tôi nhìn thấy quen mắt, chậc. Đã gãy hết tứ chi, còn không ngoan ngoãn nằm ở trong nhà, đây là muốn chết a…..”



Những người khác nghe vậy gật đầu, loại người này là loại chết nhanh nhất. Ngay sau đó, bên ngoài bỗng truyền đến một trận hoan hô điếc tai, Dạ Hoàng nhún vai nhìn đám người Kỳ Thanh Lân, nói: “Đã đến lúc rồi, phỏng chừng là lão cha của Long Trường Lệ và cái lão não tàn Kỳ gia kia đang đọc diễn văn, các ngươi muốn đi xem không?”



Ngay sau đó, Kim Dư kéo Kỳ Thanh Lân đến bên cạnh Bạch Toa ôm Hắc Đoàn nói chuyện. Đại Bạch vừa vào phòng đã nằm bẹp xuống đất ngủ. Kim Khiêm chọc Sơn Bạch Lộc tới mức phát hỏa, Long Trường Tiêu và Trương Lương Sơn thì cùng nhau thảo luận vấn đề; Linh Sùng nhìn một vòng cảm thấy không có ý nghĩa gì, bỗng nở nụ cười, ném Tiểu Kim ở trong lòng tới trước mặt Tiểu Bảo, sau đó lẻn ra ngoài, rồi sau đó nóc nhà truyền đến một tiếng nổ.



Nhìn cách thể hiện của mọi người, Dạ Hoàng giật giật khóe miệng, các ngươi còn có thể giả đò thật hơn chút được không?! Cho dù hai cái người đang diễn thuyết kia rất khiến người ta câm nín, nhưng đôi lúc cũng phải cho người ta chút mặt mũi chứ a!!