Cửa Hàng Dị Thú Số 138
Chương 170 :
Ngày đăng: 10:12 18/04/20
Nằm mộng giữa ban ngày thì tổn hại sức khỏe như thế nào?
Trả lời, sẽ bị boss hiện thực công kích vật lý.
Vậy so với công kích vật lý thì cái gì càng tổn hại sức khỏe hơn?
Trả lời, vật lý tinh thần hai tầng công kích.
Cho nên, giờ khắc này, Phi Ngọc Thịnh bị một cước đạp nằm trên mặt đất, vừa cảm thụ thống khổ của thân thể, vừa nhìn Kim Dư và Kỳ Thanh Lân mà đầu óc thì hỗn loạn một mảnh.
Từ lúc Phi Ngọc Thịnh hiểu chuyện, gã đã biết trên thế giới này có thứ gọi là kỳ tích và vận mạng đã định. Chỉ là trước giờ gã vẫn chỉ cho rằng vận mạng đã định của gã là vì gã mà tồn tại, nói cách khác, so với cái tên vô tri ngây thơ này, gã càng thích hợp sáng tạo ra kỳ thích hơn.
Cho nên mới có chuyện huyết mạch của gã thức tỉnh, mới có chuyện gã biết loại độc tố đã tuyệt chủng từ rất nhiều năm trước thậm chí đã trở thành bí tân. Cũng chỉ có gã mới có thể dựa vào thực lực bản thân trở thành vương giả!
Phi Ngọc Thịnh vô luận như thế nào đều không thể hiểu nổi, rõ ràng trước đó vẫn rất thuận lợi, vì sao ngay lúc gã sắp sửa thành công lại xuất hiện nhiều biến số như vậy?
Phi Ngọc Thịnh vốn còn cho rằng những biến số này không đủ để ảnh hưởng đến gã, dù sao gã cơ hồ chưa từng thất bại qua. Nhưng hiện thực so với gã tưởng tượng quá tàn khốc, đến hiện tại, cơ hồ đã trở thành tâm ma của gã!
Mỗi một kế hoạch của gã đều bị sự xuất hiện của cái tên Kim Dư kia mà bị can thiệp hoặc phá hỏng. Lần đầu tiên gã có thể không nhìn, nhưng đến lần thứ hai, lần thứ ba thì gã tức giận. Lần đầu tiên gã cảm thấy hóa ra có người chướng mắt như vậy, cho nên dĩ nhiên muốn dùng phương thức diệt họa để giải quyết vấn đề này.
Kết quả thì sao?
Gã tưởng cái tên chướng mắt này rốt cuộc đã tiêu thất! Nhưng còn chưa đợi gã buông lỏng tâm tình thoải mái cười lớn thì kẻ kia lại đột nhiên xuất hiện. Mà sau khi y xuất hiện, lại trực tiếp bay đến Hoang Tinh, muốn cản trở gã tiến hành bước kế hoạch cuối cùng!!
Nếu còn tiếp tục chịu đựng, vậy kế hoạch và hành động mấy năm nay của gã tất cả chẳng phải đều đã uổng phí sao?! Cho dù gã có chết, gã tuyệt đối không phép có chuyện như vậy phát sinh.
Cho nên, gã cần phải tuyệt sát!
Nhóm trung bối nghĩ, mợ ơi, Kỳ gia lão nhân Thổ phỉ bá vương siêu cấp không nên thân trong truyền thuyết đã trở lại rồi sao?! Đã qua mấy thập niên rồi, sao Hoang Tinh còn chưa chỉnh chết người này a, này là có bao nhiêu nghịch thiên đây!!
Mà thế hệ trước thì, trên cơ bản đều có cùng một suy nghĩ, lão già này mà trở lại, bọn họ sẽ không còn ngày nào được sống an ổn nữa! Nhất là, bọn tiểu bối!
Quả nhiên, khi mọi người đang ôn lại chuyện xưa, lão gia tử Kỳ Hạo Sinh vỗ vỗ con hắc báo không biết từ lúc nào đã xuất hiện bên người. Tên này lắc lắc đuôi gào với Bánh Bao ở bên kia một tiếng, sau đó Bánh Bao dừng lại, trong chốc lát mọi người liền nhìn thấy con hắc báo kia y như lão đại mang theo tiểu đệ mà chạy nhào tới giữa đám dị thú điên cuồng, đập móng một phát liền đánh choáng hết mười mấy con, y như đập ruồi, nhìn qua…. Thật lưu loát a!
Mà bản thân Kỳ lão gia tử thì xách Phi Ngọc Thịnh bị ông dẫm một phát ngất xỉu lên, trực tiếp tặng cho mười mấy cái tát tai đánh tỉnh gã, trao Phi Ngọc Thịnh cùng cái mặt sưng chù vù ngay cả cha gã cũng nhận không ra cho thằng cháu nhà ông.
“Cho ngươi, chà đạp tự nhiên, chết rồi thì ném đi, tránh lãng phí không khí.”
Vừa nghe được lời này, Kỳ Thanh Lân giật giật khóe miệng, mấy người Phi gia đều cứng đờ người. Tốt xấu gì thì cũng là người của Phi gia bọn họ a …..
Vì thế Kỳ Thanh Lân vừa nhận người, liền cho gã một đạo cấm chế, rồi đưa bạn Kim Dư. Người sau rối rắm một lát, lại ném cho tiểu đệ nhà mình xử lý.
Sơn Bạch Lộc nhìn cái tên trước mặt nhất thời có điểm không biết nên làm thế nào, nhưng ngẫm lại, Thủ Đô Tinh xảy ra nhiều chuyện như vậy đều là do tên này gây ra, lại còn khiến hắn phải lo lắng hãi hùng nhiều ngày, vừa nghĩ xong liền muốn đánh. Kết quả, Sơn tam thiếu nhìn dấu tay còn chưa phai trên mặt Phi Ngọc Thịnh, lại yên lặng nhìn bàn tay mình, sau đó tiếp tục động tác khi nãy của Kỳ lão gia tử.
Cùng với tiếng tát tai thanh thúy bùm bùm vang khiến người ta nhịn không nổi phải run lên là tiếng rống giận dữ cực độ không cam tâm khuất nhục của Phi Ngọc Thịnh, Kỳ lão gia tử cười tủm tỉm, bước tới trước, đến chỗ cái tên đang té xỉu ở trước mặt. Mọi người còn chưa phản ứng lại kịp đã giận dữ gầm lên:
“Đứng lên cho ông!! Không thì liền đánh chết ngươi!!”
Nháy mắt, mọi người nhìn thấy gia chủ Kỳ gia thường ngày ở trước mặt mọi người đều ra vẻ rất bình tĩnh giờ thân mình lại run rẩy dữ dội, nháy mắt dùng tốc độ không phải của người đứng lên, ngoan ngoãn nói: “Phụ thân.”
“Phụ thân!” Nguyên Tĩnh Nhã cũng nhanh chóng cúi đầu.
“Ai là cha cô? Biến, ông đây đang dạy con!” anquylau