Cửa Hàng Dị Thú Số 138

Chương 177 : Ngoại truyện 6

Ngày đăng: 10:12 18/04/20


Lúc bạn ngựa vằn được một tuổi, thế giới một mảnh hòa bình.



Cái gọi là hòa bình chính là quan hệ trao đổi giữa Thủ Đô Tinh và Hoang Tinh đã càng ngày càng hài hòa, dị thú có thể nghênh ngang ăn cơm Bá Vương tại các nhà hàng Thủ Đô Tinh mà không bị thợ săn và nhà thám hiểm hoặc là mấy người rảnh rỗi không việc gì làm đánh tới chết.



Đương nhiên, sau khi ăn xong cơm Bá Vương có hai lựa chọn, một là làm linh vật trả nợ, hai là làm thú trấn trạch trả nợ.



Nếu cả hai điều trên đều không làm được, vậy trói lại bán cho cửa hàng thú cưng dị thú nổi tiếng ở Ám Nhai cũng được, dù sao đa phần mọi người đều không giết hại dị thú. Ai mà biết giết con nhỏ xong có bị con lớn trả thù hay không chứ?! Dị thú có quan hệ họ hàng dây mơ rễ má rất nhiều, mẹ nó đây là điểm mà con người tuyệt đối so không tới.



Trong căn nhà số 138 Ám Nhai, Kim Dư nhìn thằng nhóc nhà mình và một đám dị thú vui vẻ phịch một tiếng ngồi trên mặt đất, chau mày.



Bởi vì thời gian nhíu mày quá dài thế cho nên Kỳ Tiêu Diêu và đám Tiểu Bạch Bánh Bao không còn hứng thú chơi nữa, cuối cùng chỉ có thể ngồi phịch xuống trước mặt ông chủ Kim, cả đám nghiêng đầu nhìn lão đại/ lão ba nhà mình.



Lúc Cam Lượng và Lý Khiếu mang Đại Vĩ Ba Lang và Tiểu Lục bước vào, thấy cả đám dị thú tụ lại ngồi một đống, từ lớn đến nhỏ đều nghiêng đầu, bộ dáng manh đến nỗi khiến c tâm can ả một đám người đều rớt sạch. Đại Vĩ Ba Lang và Tiểu Lục thấy thế cũng hưng phấn chạy vô giúp vui, ngồi xuống nghiêng đầu nhìn chữ thập xuất hiện trên trán Kim Dư, hai con dị thú não tàn này là từ đâu lòi ra vậy?!



“Tôi nói Tiểu Kim a, cậu làm sao vậy? Gần đây thiên hạ đều thái bình tường an vô sự a.” Cam Lượng cười hừ hừ kề sát tới Kim Dư, bị ý niệm của Kim Dư đập một phát dính tường.



Là do gần đây ý chí của y thừa nhận tinh thần lực khiến nó bạo tăng, hay là do thần kinh thô có lợi cho việc luyện tinh thần lực?



Lắc lắc đầu nhanh chóng đem cái ý tưởng không đáng tin loại ra khỏi đầu, Kim Dư cảm thấy gần đây có đủ loại chuyện không được bình thường, nhưng tuyệt đối không phải là đầu óc không được bình thường.



“Ờ, dạo này khá nhàn.” Kim Dư cẩn thận nói.



“Cáp! Tôi biết rồi! Nhất định là do Kỳ Thanh Lân đi tham gia hội nghị trao đổi khai phá thông tin lại không mang cậu đi cho nên cậu lạnh lẽo hư không tịch mịch phốc--!!”



Lần này Cam Lượng trực tiếp bị bạn cá voi hung tàn chôn sống, quay đầu nói với Lý Khiếu: “Nhớ rõ lát nữa kêu người sửa lại sàn nhà cho tôi.”



Lý Khiếu nhìn bộ dáng hung hăng của Kim Dư mà co giật khóe miệng. Hiện tại con cá này tuyệt đối là đang ở trong thời kỳ táo bạo muốn tìm bất mãn. Có thể không chọc liền không chạy tới chọc mới là chân lý. Giống như tên ngốc Cam Lượng tự chạy đi tìm đường chết, trong thâm tâm hắn cảm thấy đó là bất dụng lý.



“Lần này tới là muốn nói với cậu một chuyện, anh nghĩ cậu nghe xong nhất định sẽ rất vui.” Lý Khiếu nhìn Cam Lượng đang đau khổ giãy dụa khi bị con trai bảo bối của Kim Dư ra sức dùng cát chôn người, bình tĩnh quay đầu, mắt không thấy tâm không phiền.



“Nhóm đại lão Ám Nhai gần đây rảnh đến đau trứng, muốn mở liên hoan hội, cậu thấy sao?”



Kim Dư mắt liền phát sáng, a này tốt a, nói thật gần đây y cũng rảnh tới trứng đau luôn rồi.



“Liên hoan hội ở Ám Nhai? Anh biết là có nội dung gì hay không a?”



Nhìn thấy bộ dáng rất có hứng thú của Kim Dư, Lý Khiếu cũng rất cao hứng, “Nghe nói có giải đấu thoát y vũ, thi ăn uống, ai ngu hơn ai và đủ thứ hạng mục khác, còn có thi khỏa thân, cậu thấy thế nào?”



Kim Dư:“......”
“Ờ, tôi đề nghị cậu đến khoa thần kinh kiểm tra một chút đi, thật đó, nội dung vấn đáp này là đề thí nghiệm nội bộ của chúng tôi, gần đây chỉ có Phi Ngọc Thịnh đáp đúng hết…. Cậu thấy sao?”



“…..Ông đây muốn đi khám khoa thần kinh! Này không phải sự thật!!” Người thắng kêu thảm một tiếng, ngã xuống đất không dậy nổi.



“Khụ khụ khụ, gì đó, kế tiếp là hạng mục thứ tư. Tự đáy lòng đề nghị mọi người tham dự cẩn thận, tự gánh lấy hậu quả.”



“Lão ba, chúng ta đi xem khỏa thân sao?”



“Đi, vì sao không đi?!” Đầu năm nay người dám khỏa thân chạy không nhiều, khó gặp.



Vì thế Sơn Bạch Lộc và phần đông tiểu bối thế hào phú gia chỉ có thể co giật khóe miệng đi mua phiếu vé khỏa thân còn mắc hơn vé vào cổng. Hơn nữa trong lòng vô hạn oán thầm phun máng nhóm người lớn không có tiết tháo.



Quá trình trận đấu chạy khỏa thân là một bí mật, kết quả lại là bí mật khiến người ta tan nát cõi lòng.



Về phần vì sao lại khiến người ta tan nát cõi lòng, bí mật đi theo đại lão, thế gia, người có quyền vâng vâng và vâng vâng bước ra khỏi con đường tổ chức trận đấu, có thể thấy sắc mặt của bọn họ đã rối rắm đến một trình độ nhất định rồi. Mà Sơn Bạch Lộc dẫn đầu đám tiểu bối thập đại thế gia, thì gào khóc ở trong lòng:



Mẹ nó, lại gạt người!!



PS: Đêm đó, trên diễn đàn Song Giới, một đoạn clip mơ hồ không rõ được post lên. Mặc dù mông của người tham gia trận đấu đã được gạch men che lại, nhưng quang tần vẫn khiến sóng đánh ngập trời, bạn đại lão bạn nhân viên quan trọng khỏa thân mờ ảo kia không phải là trọng điểm, trọng điểm là, trong một đám người, vì sao cái tên chạy trước lại là một con ngựa vằn cao không tới nửa thước?!



Dưới đoạn clip có một cái phản hồi:



Con mẹ nó! Đó là con của ông!!



Phía dưới có hơn một trăm tầng phản hồi đều mang trạng thái “………”



Hôm sau, thanh danh Ám Nhai được lan xa, dân chúng Thủ Đô Tinh ào ào chạy tới tham quan, tất cả mọi người đều tỏ vẻ:



“Chúng ta muốn tham gia liên hoan hội! Nếu không, tham quan đại lão cũng được !”



Đối với việc này, con cá voi thời tiền sử thu hoạch được một đống tử kim tệ, vẻ mặt bình tĩnh, trói con, quăng vào cửa truyền tống, sau đó nhìn Lý Khiếu và Cam Lượng: “Xem thì xem, dù sao con đã ném đi rồi, đâu còn người nào nữa.”



Lý Khiếu, Cam Lượng:“......” Ẩn_Quỷ_Lâu



Ngày hôm qua Kỳ Thanh Lân đã trở lại rồi nhưng vì sao cậu vẫn còn táo bạo như cũ thế? Cam Lượng đột nhiên nhìn thấy vòng mắt đen thui một cục của Kim Dư, liền ngộ đạo.



Hóa ra làm lụng vất vả nên muốn tìm bất mãn, không được a!