Cửa Hàng Dị Thú Số 138
Chương 29 : Vỏ quýt dày có móng tay nhọn
Ngày đăng: 10:11 18/04/20
Bán Tiểu Nãi Lang đi rồi, tuy Kim Dư cảm thấy có vài phần luyến tiếc, nhưng cũng giống như Bánh Bao rống lúc nãy, vẫn sống chung trong một tinh cầu, không phải vĩnh viễn không thể gặp nhau, thật sự không cần quá thương cảm như vậy. Huống chi cái tên Tiểu Nãi Lang đó còn nhỏ, tới lúc đến thời kỳ phản nghịch thời kỳ trưởng thành rồi thì sẽ có hàng đống chuyện loạn thất bát tao nữa, y tin, không bao lâu sau, thằng nhóc Lam Tử kia sẽ tới tận cửa mà cầu cứu.
Tóm lại, giải quyết xong một vụ buôn bán đầu tiên, tâm tình Kim Dư rất rất là tốt.
Nhưng sau khi nhìn một đám dị thú vừa tàn vừa bẩn mới được lôi vào nhà xong, tâm tình vốn coi như không tệ đùng một cái giống y như ngồi trên xe trượt xuống dốc núi, thiếu điều muốn đạp chết từng người một. Cái áp khí quanh thân kia, muốn có bao nhiêu cường bách thì có bấy nhiêu.
Ngoài ông chủ Kim phóng áp suất thấp ra, còn có bạn đồng hành là Kỳ boss. Boss vừa nhìn thấy đám dị thú thương tàn này liền nghĩ đến chuyện hỗn độn nguyên khí vốn thuộc về mình sẽ bị Kim Dư dùng toàn bộ chữa trị cho dị thú, cho dù hỗn độn nguyên khí có thể phục hồi, nhưng, mẹ nó, cái đám này bị thương không nhẹ, cần nhiều nguyên khí như vậy, muốn phiên hắn, tối thiểu cũng phải nửa tháng sau!!
Vì thế Kỳ boss liền đem khí thế cường bách âm trầm nhìn Cam Lượng và Đại Vĩ Ba Lang ở đằng sau, nếu không phải do các người, ông đây sao lại phải cùng với đám dị thú cấp thấp đó tranh đoạt?!
Cam Lượng và Đại Vĩ Ba Lang cảm ứng được sát khí và âm khí của Kỳ Thanh Lân thổi tới bên người, toàn thân run lẩy bẩy, Cam Lượng quyết đoán kéo lấy Lý Khiếu còn chưa hiểu gì, trực tiếp cáo biệt:
“Cái kia, Kim Tử a! Hôm nay, cậu xem, buôn bán thành công, cửa tiệm cũng khai trương rồi. Kế tiếp, cậu hẳn là rất bận đi, tôi và Khiếu Khiếu không quấy rầy cậu nữa, đi trước một bước, mấy ngày nữa chúng tôi hoàn thành xong nhiệm vụ sẽ quay về mời cậu ăn cơm a!” Vừa nói xong, Cam Lượng và Đại Vĩ Ba Lang chạy tóe khói. Mà Tiểu Lục so với chủ nhân nhà mình thì mẫn cảm với cơn khó chịu của Boss hơn, vì thế cũng kéo Lý Khiếu chạy băng băng. Do đó, trong cửa hàng chỉ còn lại có bốn người Giáp Ất Bính Đinh.
Kim Dư nhấc chân đi lên trước một bước, ngay lập tức, hắc giác lôi khuyển liền rống một tiếng, cong người nhào tới cắn!
Ngay trong nháy mắt này, có một cỗ khí lực khổng lồ khiến hắc giác lôi khuyển cơ hồ nhịn không nổi phải cụp đuôi bỏ chạy, nháy mắt đã gắt gao bao chụp lấy nó. Bối rối khẽ kêu một tiếng, hắc giác lôi khuyển vừa nhấc đầu, liền nhìn thấy một đôi mắt màu vàng lạnh như băng mang theo sát ý.
“Câm miệng, ngồi yên.” Thanh âm thản nhiên mang theo vài phần lãnh ý vang ngay bên tai hắc giác lôi khuyển. Phần còn lại cơ hồ hoàn toàn là theo bản năng, rất thành thật dùng tư thế ngồi tiêu chuẩn nhất mà đặt mông xuống đất, một chút cử động cũng không dám.
Kỳ Thanh Lân nhìn thấy con lôi khuyển già gãy sừng nghe lời như vậy, cơn khó chịu vì bị Kim Dư xem nhẹ coi như cũng có chút bớt. Sau đó lại được Kim Dư ném qua một cái tươi cười, trực tiếp khiến cơn bất mãn của Kỳ boss bốc hơi phân nửa.
Có chút bất đắc dĩ nhìn bà xã mình đang nghiêm túc trị liệu cho dị thú, Kỳ Thanh Lân thở dài, quên đi quên đi. Thượng cổ có nói, mỗi nhà đều có một bản kinh khó niệm, bà xã của hắn nhiều lắm cũng chỉ tính là công tác cuồng thôi ha? Kệ, không có xuất tường[25], đưa khuỷu tay ra ngoài lừa gạt là đã rất tốt rồi, huống hồ, Kỳ boss có thể khẳng định, bà xã nhà mình tuyệt đối có một sự tồn tại đặc biệt trong tam đại gia tộc, hắn còn phải đề phòng người thừa kế khác trong tộc đục khoét nền tảng a, ừm, hắn quả là không dễ dàng gì mà, hắn cũng vĩ đại lắm đó chứ.
Nhìn chủ tử nhà mình chậm rãi đem cơn tức giận biến thành cảm xúc quỷ dị gì đó, Giáp Ất Bính Đinh đồng loạt thở ra một hơi, mà ngay trong cái lúc đó, cũng không quên cảm thán lần hai, mẹ nó, tình huống này quả nhiên là loại vỏ quýt dày có móng tay nhọn sao?! Boss vốn đã nổi bão thế nhưng lại bị một cái tươi cười liền bốc hơi bay biến. Sát! Lời cổ nhân nói không hề gạt người a! !