Cửa Hàng Dị Thú Số 138
Chương 30 : Cho mày đắc ý!
Ngày đăng: 10:11 18/04/20
Trình độ thương tàn của đám dị thú được Cam Lượng và Lý Khiếu mang tới so với nhóm Bánh Bao và Đại Bạch có vẻ nghiêm trọng hơn nhiều. Dị thú chiến đấu thì không cần nhiều lời, một đứa bị thương nặng nhất đã chết vào ngay đêm đó.
Cho dù Kim Dư có dùng toàn lực cứu chữa, nhưng con dị thú kia bị thương thật sự là quá nặng, quá suy yếu, ngay cả tinh thần lực của y cũng không thể nào tiếp nhận được. Cho nên, Kim Dư chỉ có thể thật cẩn thận tắm rửa giúp nó, đút nó ăn một bữa cơm, cuối cùng ôm chặt lấy nó cho đến khi trút hơi thở cuối cùng.
Tuy Kim Dư đối với cái chết của dị thú có chút bị đả kích, nhưng khiến y cảm thấy thoáng có chút an ủi chính là, tại một khắc trước khi chết đi, tâm tình con dị thú kia rất bình tĩnh, không hề mang theo sự oán hận, rốt cục, coi như là một điều tốt đi.
Năm ngày sau, ông chủ Kim vẫn luôn bận rộn không ngừng giúp trị liệu phục hồi cho cả đám dị thú. Lần này Đại Bạch và Bánh Bao đã có kinh nghiệm từ đợt trước, lại có thêm mấy con dị thú sinh hoạt trợ giúp, tốc độ hồi phục của nhóm dị thú thứ hai so với đợt trước nhanh hơn không ít.
Mà vài ngày này, nhóm đại lão Ám Nhai lại thấy một đám dị thú nhất tề nằm phơi nắng, một đội xếp chữ S một đội xếp chữ B, vừa nhìn liền cảm thấy tay ngứa.
Hơn nữa, đám dị thú này thường phơi nắng ngay trước cửa tiệm thú cưng, làm vài cái vận động, bộ dáng tắm rửa tuyệt đối làm cửa hàng thú cưng số 138 nở mày nở mặt. Cậu xem, cả đám xoát xoát xoát ngẩng đầu, nháy mắt lại pặc pặc pặc nghiêng đầu bán manh a! Phàm là già trẻ lớn bé gì cũng đều nhịn không được mà tới sờ sờ một phen.
Cậu lại nhìn đi, xoát xoát xoát một cái liền nhe răng trừng mắt! Mẹ nó, khí thế cường hãn lắm nha, đám thám hiểm giả với thợ săn chưa tìm được dị thú thích hợp hoặc không có tiền mua dị thú, khẳng định là hận không thể trực tiếp nằm úp sấp làm ổ ngay bên cạnh đám dị thú đó luôn a!
Tóm lại, trong vòng năm ngày để cho nhóm dị thú thứ hai bình phục, nhóm đầu tiên đã có ba con bị mua đi rồi. Hai con là dị thú sinh hoạt, con còn lại là dị thú chiến đấu lúc trước vẫn cùng Tiểu Bạch và Tiểu Tuyết tranh đoạt cửa sổ - là cái con châu chấu thích nhảy nhót lung tung như có gắn cái mô-tơ ở ngay chân đó. Cái tên ngốc này trước khi đi còn nghênh ngang ngẩng cao đầu a, mấy cái chân còn hận không thể nhảy loạn lên nữa chứ, lại tê tê với Tiểu Bạch và Tiểu Bạch vài câu:
[Ông đây đi a! Ông đây đi á nha! Mẹ nó từ nay về sau không có con thú nào cùng ông tranh đoạt cửa sổ nữa rồi!! Ông rốt cuộc cũng được hưởng thụ cuộc sống tốt đẹp của một con thú rồi!!]
Đôi mắt kim sắc càng tỏ ra ôn hòa, lại còn mang theo nét cười. Hắc kỳ lân nhẹ nhàng chạm lên mặt Kim Dư:
“Một khi tôi đã nhận định là ông xã của cậu thì sẽ thủy chung với cậu, về phần xuất tường….. Tôi cảm thấy, cậu mới là người phải chú ý mới đúng.”
Kim Dư nghe vậy nhất thời liền trợn trắng mắt chuẩn bị nói cái gì đó, nhưng ngoài cửa bỗng vang lên tiếng kêu ‘uông uông uông’ của con hắc giác lôi khuyển.
Qua tới ngày thứ hai, cái thằng ngu này mới biết bản thân đã gặp được người tốt. Sau khi Kim Dư trị liệu cho nó xong, tên ngu này cảm thấy bản thân ngay từ đầu đã có chút không được phúc hậu cho lắm, sau đó lại chắc chắn Kim Dư sẽ không bán nó nếu không nhận được sự đồng ý của nó, thậm chí nếu thương thế đã hoàn toàn bình phục thì cho dù có muốn đi đâu y cũng không quản, liền phát huy bản sắc ngu ngốc, dùng đủ loại bán manh lấy lòng, sau đó tự giác ngậm một cái đệm lót mềm mại chạy ra mái hiên ngồi trông cửa.
Nói cho cùng, tên này coi như rất có trách nhiệm, hơn nữa, thực lực cũng rất tốt.
Hắc giác vừa kêu lên, Kim Dư liền có thể xác định người tới nhất định là một đại nhân vật. Chỉ có những lúc Nhị Hắc cảm thấy bản thân bị uy hiếp, nó mới có thể liên tục rống lên ba tiếng, giống như lúc chủ nhân của châu chấu tới, Nhị Hắc cũng chỉ nể tình rống lên một tiếng mà thôi.
Vì thế, Kim Dư ngồi dưới đất ngẩng đầu lên, lọt vào tầm mắt chính là một tên thanh niên mặt than diện mạo rất anh tuấn. Nhìn một thân âu phục dị thế chất lượng thượng đẳng kia, Kim Dư liền xác định đây là một con dê béo.
Nhưng việc khiến Kim Dư để ý đến mức nhịn không được phải nheo mắt lại, chính là cái tên này lại cho y một cảm giác rất quen thuộc. Y đã từng gặp qua người này ở đâu sao? Một tên mặt than diện mạo tốt lại giàu có như thế này, có như thế nào y cũng sẽ không quên mới đúng.