Cửa Tiệm Cổ Quái

Chương 23 :

Ngày đăng: 18:48 18/04/20


“Ừ.” Tất Phương

gật đầu: “Tôi đoán hẳn là thần mà nào đó đã gây ra chuyện này, có lẽ kẻ

ấy định làm chuyện xấu gì đó, nhưng lại sợ bị người của gia tộc hàng ma

dùng Nến Hồn chế ngự, nên mới ra tay trừ khử họ trước, dọn sạch các

chướng ngại, tránh để hậu hoạn về sau.”



“Vậy khả năng do thần ma nào gây ra?”



“Cũng như các vụ án mạng ở thế giới này thôi, thân phận của hung thủ rất mơ hồ mông lung.”



Hứa Tâm An há hốc miệng, rất mơ hồ mông lung, nhưng vị thần này chẳng buồn

điều tra, thế nên bây giờ cô vô cùng nghi ngờ, rốt cuộc anh ta lười hay

không đủ bản lĩnh. Có điều, không trông cậy vào anh ta thì đâu còn cách

nào khác, thần ma làm chuyện xấu, con người nhỏ bé như cô có thể làm

được gì? Cô không quen biết ai, trước mắt chỉ biết mình anh ta có liên

quan tới giới yêu quái, giới hàng ma gì gì đó thôi.



Hứa Tâm An hắng giọng rồi nói tiếp với Tất Phương: “Chúng ta nhất định phải nói cho rõ ràng.”



“Nói chuyện gì?” Tất Phương uể oải dựa vào đầu giường hỏi.



“Tuy đây không phải là lời một người tốt bụng nên nói, song tôi vẫn phải nói với anh. Muốn chết, không dễ như vậy đâu.”



“Phì.” Cầu Tái Ngọc bật cười.



Tất Phương và Hứa Tâm An đều liếc nhìn cô nàng.



Hứa Tâm An tiếp tục nghiêm túc nói: “Vì nhà tôi là cửa tiệm Tìm Cái Chết

duy nhất còn sót lại, anh muốn chết thoải mái thì chỉ còn trông chờ vào

nhà tôi thôi, nên tôi có một vài yêu cầu: Thứ nhất, bắt buộc anh phải

bảo vệ sự an toàn của tôi, cha tôi và tiệm nến Quang Minh này. Thứ hai,

anh nhất định phải điều tra ra chân tướng sự việc để chắc chắn sau này

cho tôi và cửa tiệm nến này được an toàn. Thứ ba, phải trừng trị hung

thủ để kẻ đó không thể làm việc ác nữa. Có vậy sau này khi anh chết đi,

tôi, cha tôi và cửa tiệm này mới tiếp tục tồn tại được.”



Tất Phương biếng nhác: “Cô đang tụng kinh đấy à?”



Hứa Tâm An mặc kệ anh ta, tiếp tục nói: “Thứ tư, tuy trên danh nghĩa là anh đang bảo vệ gia đình tôi, nhưng không thể ăn chùa uống chùa thế này

được.”



Tất Phương nhướng mày, rất cố tình hỏi một câu mờ ám: [i]Muốn lấy tiền hay muốn người?[/i]


Tên, chết, tiệt, này, nói, lung, tung, gì, với, người, khác, thế!!!



“Bà chủ đúng là người tốt, thấy tôi cầm bát qua liền múc đầy tô để tôi cầm

về, cô dậy cũng có đồ ăn rồi đây này, khỏi cần cảm ơn.”



Ai muốn cảm ơn anh hả? Hứa Tâm An rất muốn lật bàn.



Anh ta không biết xấu hổ đem thức ăn về, có điều người ta biết tiệm nến đối diện, vậy là không những cô phải trả tiền ăn đó, mà có khi người ta còn nghĩ cô có quan hệ gì với anh chàng này nữa. Hứa Tâm An nghiến răng,

trong khi Tất Phương coi như không có chuyện gì, tiếp tục ăn thêm ba cái bánh chiên, hai chiếc quẩy và một bát sữa đậu nành lớn.



Hứa Tâm An giận vô cùng, âm thầm nhẩm đi nhẩm lại trong đầu “tôi nhịn anh”.



Hôm đó Hứa Tâm An mặt dày tới tiệm ăn sáng đối diện để trả tiền, cô không

thể ăn no rồi quỵt tiền như thế được. Lúc trả tiền bà chủ tiệm còn cười

tít mắt: “Tiểu An à, đó là bạn trai của cháu hả?”



Hứa Tâm An nặn ra một nụ cười: “Sao thế được, chỉ là bạn của một người họ hàng xa lắc xa lơ tới ở nhà cháu mấy ngày thôi ạ.”



“À, à.” Bà chủ tiếp tục mỉm cười: “Vậy cũng tốt, đây là duyên phận đấy.”



Hứa Tâm An ngượng cười, chào tạm biệt bà chủ.



Loại nghiệt duyên này, không có còn hơn.



Lúc cô trở về tiệm, tên nghiệt duyên đó đang đứng bên cửa sổ tắm nắng, vuốt ve chậu cây đặt bên bệ cửa như vuốt ve người yêu. Chậu cây đó trước đây tưới nước thế nào cũng không khá lên nổi, bây giờ hình như tươi tốt hơn rất nhiều, bắt đầu đâm chồi nảy lộc.



Tất Phương đang mỉm cười với chậu cây, mái tóc màu nâu đỏ óng ánh trong ánh nắng ấm áp, đẹp trai ngời ngời.



Hứa Tâm An chợt nhận ra cơn giận của mình đã dịu đi phân nửa. Được rồi, có

lẽ Cầu Tái Ngọc nói cũng có lý, đẹp trai tới mức độ này cũng coi như bù

đắp được đôi chút.



Lúc này điện thoại bỗng đổ chuông, người gọi

đến là Cầu Tái Ngọc. Cô nàng chỉ muốn xác nhận Hứa Tâm An có an toàn

không, cửa tiệm có đang mở cửa buôn bán bình thường không, có kế hoạch

gì không, vân vân. Hứa Tâm An nói chuyện một hồi với cô nàng, Cầu Tái

Ngọc hứa là sẽ giúp cô điều tra về vụ các cửa tiệm nến bị hại, cũng điều tra luôn về Tất Phương. Đây là chuyện tối qua hai người họ đã bàn bạc,

Hứa Tâm An cũng cảm ơn tấm lòng của cô nàng, Cầu Tái Ngọc lại dặn dò cô

phải cẩn thận, khuyên cô nên nhẫn nhịn, còn nói có cơ hội thì nhớ chụp

vài tấm hình của Tất Phương gửi cho cô nàng, để ngắm cho thích mắt.