Cục Cưng Phúc Hắc Siêu Ngang Ngược: Cha, Con Muốn Trả Hàng!

Chương 8 : Đánh một thương nâng được một bậc (3)

Ngày đăng: 23:24 21/04/20


Edit: Đào



"Không cần ." Nếu biết rõ bé cầm di động của Lê Á Văn, còn cho Lê Á Văn biết, bé sẽ rất khó làm.



"Nhưng mà..."



"Cục cưng đã trưởng thành." Cục cưng nhún vai, chuẩn bị chuồn đi nói, "Cục cưng muốn toilet , dì ở lại cùng cha ăn cơm đi."



Cục cưng giấu di động ở bụng hướng tới toilet mà chạy, Lê Á Văn ngẩn người tại đó, đáy lòng cười lạnh nói, "Mày chạy thật nhanh, thật biết tạo không khí riêng tư cho đại tiểu thư!"



Lê Á Văn quay đầu nhìn về phía Vinh Ninh, Vinh Ninh đang cắt thịt cho cục cưng, Lê Á Văn một lần nữa ngồi ở trên ghế, một tay chống cằm nhìn hắn.



Khi Người đàn ông nghiêm túc là lúc họ đẹp trai nhất, nếu như Vinh Ninh cũng có thể ccắt thịt bò cho mình , thì thật là tốt biết bao a, cô ta nhất định sẽ hạnh phúc muốn chết.



Vinh Ninh cắt xong thịt bò, không nhịn được rùng mình một cái, mới vừa ngẩng đầu, quả nhiên thấy Lê Á Văn đang cầm lấy dĩa hé ra khuôn mặt mong chờ nhìn hắn, một phần thâm tình khi cắt thịt bò cho cục cưng mới vừa rồi không còn nữa.



"Không cần vọng tưởng làm Đại thiếu phu nhân Vinh gia, cô cũng không nhìn một chút bộ dạng của mình." Vinh Ninh lạnh lùng mở miệng, vẻ mặt như mới nuốt phải ruồi liếc nhìn cô ta.



"Anh Vinh Ninh”Lê Á Văn bị lời nói của Vinh Ninh làm sợ hãi, cô không biết mình đã nói sai ở chỗ nào.



"Tôi nói rồi, đừng gọi tôi là anh, cứ gọi anh không ngừng, biết cái gọi là con cóc bò lên đùi người* không?"



*Gần nghĩa với cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga.



"..."



Vinh Ninh cười nhạo một tiếng, thật sâu khinh bỉ cô ta, "Giết không được ai, còn khiến người ta ghê tởm, mà cô chính là con cóc tạo vết nhơ trong đời tôi!"



Lê Á Văn trắng mặt, cho tới bây giờ cũng không có người nào ở trước mặt cô ta nói như thế ngoại trừ hôm nay là hắn, trong hốc mắt nước mắt đang chảy ra không ngừng, thân thể bị lời nói của Vinh Ninh làm run lẩy bẩy.



Cô ta kinh ngạc nhìn hắn, cắn môi nói, "Anh tại sao lại nói với tôi những lời như vậy? Tôi vừa rồi không làm chuyện gì sai, huống chi lần xem mắt này lại không phải là tôi lo liệu."



"à..." Vinh Ninh chẳng nói đúng sai hừ lạnh một câu, khuôn mặt hắn nguội lạnh, giọng nói lại như băng ngàn năm nói, "Đừng tưởng rằng tôi không biết, cái gì không giải thích được xem mắt gì gì đó, anh hai của cô, đầu tư thua lỗ công ty sắp phá sản rồi phải không? Bây giờ còn thiếu viên chức công ty một số tiền lương lớn chưa phát."



Lê Á Văn mím môi, kinh ngạc nhìn hắn, giống như kinh ngạc Vinh Ninh vì sao biết thông tin sự việc.



"Không chỉ như thế, bây giờ còn thiếu một số nợ lớn bên ngoài, nếu như tuyên bố phá sản, đừng nói công ty không có, ngay cả nhà cô, thậm chí trên người của cô quần áo hàng hiệu đắt tiền kia cũng sẽ không còn nữa."




Cục cưng đảo mắt, "Khoai tây cũng không rõ ràng lắm, cần phải nhanh đi?"



Trác Văn Dương nghe cục cưng nói đến thời gian không xác định thì cũng không trêu chọc.



"Cục cưng, ma ma rất nhanh sẽ từ chức, trở về nước."



Cục cưng há to miệng, trong lòng nghĩ ngợi ma ma bình thường làm gì cũng đều chậm, sao khi về nước lại nhanh vậy, khó tránh đêm dài lắm mộng, cục cưng mở miệng nói."Khoai tây biết rõ , 007 đợi tin tức tốt từ khoai tây nha."



"Được "



"Đúng." Cục cưng chợt nhớ tới gì đó chợt nói, "007, khoai tây cúp điện thoại đây 007 đừng có thay đổi số đó , đợi cục cưng... Không, khoai tây có thời gian sẽ gọi điện cho 007."



Trác Văn Dương di chuyển ghế nhìn ra phía cửa sổ nhìn về thành phố A, "Lại muốn biếm mất trước mặt cậu nữa phải không?"



"Không phải mà." Cục cưng nghiêm túc nói, "Việc này gọi là đánh một thương nâng một bậc."



"à?" Trác Văn Dương cười khóe miệng vểnh lên cao .



"Cách. . . Mạng còn chưa thành công, đồng chí vẫn cần cố gắng nha!"



Trác Văn Dương đối với đầu kia di động dựng thẳng ngón tay, "Ở đâu học được chuyện cũ mèm thế?"



"Này, khoai tây không cùng 007 nhiều lời, nói quá lâu sẽ bị phát hiện ."



Cục cưng thuận thế muốn cúp điện thoại, điện thoại di động đầu kia truyền giọng nói hợp tình của Trác Văn Dương, "Cục cưng, đi theo Vinh Ninh một ngày , con cảm thấy hắn như thế nào?"



"Hắn?" Cục cưng suy nghĩ một chút, mặc dù cách nói chuyện cười lạnh,lại không biết đến cùng đang suy nghĩ gì, nhưng mà mọi thứ đối với bé thì coi như không tệ, chống lại mỹ nhân mê hoặc, cũng không giống ma ma nói bết bát như vậy... Suy nghĩ một chút rồi nói."Rất tốt."



Trác Văn Dương cười khẽ một tiếng đến, tính tình cục cưng ngoại trừ An Bảo Bối ra, thì quen thuộc nhất chính là mình.



"Tại sao lại rất tốt? Nói cho cậu biết, có phải đã bị sa ngã trong cạm bẫy của Vinh Ninh rồi không ?"



"Gì mà cạm bậy chứ, là hắn sa ngã trong cạm bẫy của cục cưng được hay không?" Cục cưng bất mãn tức giận bất bình , Trác Văn Dương vèo một tý bật cười, "Cục cưng thích Vinh Ninh có đúng hay không?"



"Hừ, mới không có đâu! Cậu là đồ trứng thối!" Cục cưng tức giận cúp điện thoại, Trác Văn Dương nhìn điện thoại di động, đầu dây bên kia không còn có bất kỳ tiếng động gì cũng không có bất kỳ phản ứng nào.