Cục Cưng Phúc Hắc Siêu Ngang Ngược: Cha, Con Muốn Trả Hàng!

Chương 11 : Cha, con gái đã đến (2)

Ngày đăng: 23:24 21/04/20


Edit: Dâu Tây Nhỏ



Beta: Đào



" A?" Lộ Phi bị cục cưng hỏi, trong lúc đó trợn mắt há hốc mồm, hắn ta vốn cho rằng trẻ con nghe không hiểu trò cười giữa người lớn với nhau, cho đến khi nghe cục cưng hỏi về vấn đề này. Lộ Phi mới biết được sự tình nghiệm trong đến cỡ nào. Bây giờ trẻ con quả nhiên cũng đã tiến hóa đến mức này, không chỉ chuyện nam nữ có thể hiểu, ngay cả chuyện giữa nam nam với nhau cũng đều rõ như lòng bàn tay.



" Cục cưng hỏi chú, chú đến cùng có phải hay không bạn trai của cha!" Cục cưng giậm chân, làm ra một bộ dáng gấp gáp.



" Không phải đâu." Lộ Phi hơi quay đầu dư quang đặt trên người Vinh Ninh, Vinh Ninh khôi phục trực giác kỳ quái nhìn hắn ta.



" Chú, cha..." Lộ Phi chớp chớp hai hàng lông mày, gắt một cái, đáy mắt lộ vẻ ghét bỏ.



" Chú mới chướng mắt ."



" Hừ!"



Cuối cùng cũng nghe hiểu đề tài mà hai người kia nói đến cùng là gì, Vinh Ninh nhìn Lộ Phi trong lòng nhổ một bãi nước miếng.



" Tôi còn chưa chướng mắt bằng cậu đâu! Hừ hừ hừ..." Vinh Ninh trong khoảng thời gian ngắn nói sai, lại nói được càng thêm lợi hại " Ông đây căn bản không nghĩ tới muốn trên cậu!"



Cục cưng hít sâu một hơi, giống như đã giải quyết được sự việc lớn." May quá chú không phải bạn trai của cha".




Vinh Ninh buồn bực không nói lời nào, liên tục trầm mặc, Ngôn Hoan mở miệng,anh thong thả ung dung giải quyết trọng điểm.



"Đi làm giám định DNA, hoặc là đem mẹ đứa trẻ đó tìm đến."



"Bình thường ADN giám định khoảng một tuần lễ sẽ có kết quả, chẳng qua nếu tôi làm, một ngày là có thể giải quyết vấn đề." Phương Trạch Tây nhàn nhạt ngắt lời,lời nói ra thể hiện là một thầy thuốc tiêu chuẩn.



"Nếu như nuôi con thay người khác, thì thật không đáng." Niếp Minh ôn hòa nói. Ánh mắt bốn người cùng nhau nhìn về Vinh Ninh, Vinh Ninh trương ra khuôn mặt lạnh lùng, trầm mặc rất lâu.Khi hắn trở lại Vinh gia đã vào buổi trưa,cục cưng giống như lơ đễnh nhìn về phía giám định ADN. Mặc dù cục cưng tỏ vẻ không quan tâm, nhưng kì thực Vinh Ninh cảm thụ rất rõ trong đó, nếu như hiện tại Vinh ba ba thập phần hoài nghi hắn đến cùng có phải vinh ba ba con trai hay không, buộc hắn đi làm giám định ADN, Vinh Ninh tuổi cũng đã lớn như vậy chắc sẽ không tiếp thu được, huống chi còn có cục cưng bảy tuổi.Hắn nắm chặt quả đấm, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng nhìn bọn họ,



"Tôi tin tưởng đứa trẻ đó chắc chắn là con của tôi."



"Vinh Ninh, cậu đã suy nghĩ kỹ càng..." Lộ Phi còn chưa nói hết, Vinh Ninh đã cầm ống lấy máu, ánh mắt như muốn giết người nhìn chằm chằm anh ta, những lời anh ta muốn nói, toàn bộ đều bị chặn ở trong cổ họng.



"Tôi làm không được." Vinh Ninh giọng nói đè thấp , "Tôi không thể làm ra chuyện có thể tổn thương đến cục cưng dù là một chút." Hắn che lồng ngực của mình, ánh mắt kiên định mà trầm ổn, "Năm đó, nếu như tôi không có động kinh hơn nửa đêm trong bão tuyết đi đua xe, tôi cũng sẽ không quên đi một năm ký ức kia, nếu như tôi không bỏ quên lời nói kia, tôi còn có thể tìm được mẹ con cô ấy, lòng của tôi...



"Vinh Ninh nện cho ngựcc vài cái, sức lực rất lớn, thủy chung so ra không kém gì bi thương của hắn,



"Lòng của tôi cũng sẽ không quên, cũng sẽ không cách nhiều năm như vậy, tôi mới biết được tôi có con gái đáng yêu như vậy, tôi thiếu mẹ con cô ấy nhiều năm như vậy, thiếu nhiều như vậy, đền bù tổn thất cũng không kịp, tại sao có thể làm tổn thương cục cưng chứ?"



"Vinh Ninh..." Lộ Phi còn muốn nói tiếp cái gì, Ngôn Hoan kịp thời kéo anh ta lại. Bây giờ tâm tình kích động của Vinh Ninh, nội tâm bị chi phối áy náy, tuy nói kẻ trong cuộc hì mê muội, kẻ ngoài cuộc thì rõ ràng, nhưng mà, lấy thân tâm lời mật, cũng biết là, làm cho Vinh Ninh mang cục cưng đi làm giám định ADN, là chuyện gian nan cỡ nào.Vinh Ninh dừng một chút, kể từ năm ấy xảy ra tai nạn xe cộ đã quên đi rất nhiều chuyện, hắn đã thật lòng hối cải. Bởi vì hắn cảm thấy, trong đoạn trí nhớ kia là ký ức khắc sâu chuyện làm cho mình.... Cần phải... Cũng có một người như vậy, hắn đã quên mất, nhưng mà, thật yêu sâu đậm.