Cục Cưng Phúc Hắc Siêu Ngang Ngược: Cha, Con Muốn Trả Hàng!
Chương 17 : Điều hai tốt nhất không nên quen biết (8)
Ngày đăng: 23:24 21/04/20
Edit: Mẫu Tử Song Linh
Beta: Đào Sindy
"Tôi......" An Bảo Bối đang nói lập tức dừng lại, cô suýt chút nữa đem tên thật của mình nói cho hắn biết rồi, "Chúng ta chỉ mới quen nhau, tên tuổi gì đó cũng đâu quan trọng."
"Cũng không thể nói như vậy được." Vinh Ninh sờ sờ mũi mình nói, "Bệnh viện tổng hợp với bệnh viện đa khoa cũng muốn biết tên thật của bệnh nhân."
"À, ra là như vậy." Nếu thật sự là như vậy thì khi đăng ký họ tên không phải xác nhận, "Trác Văn Đình."
"Trác Văn Đình?" Vinh Ninh ngoẹo cổ, dáng vẻ nghi ngờ nhìn cô, không phải lúc nãy ở chỗ hắn xảy ra tai nạn đã vạch trần lời nói dối của cô rồi sao, đã như vậy rồi mà hiện tại cô vẫn dùng tên giả để lừa anh?
"Thật sự là vậy mà." An Bảo Bối hốt hoảng giải thích, "Tên của tôi thật sự là Trác Văn Đình."
Cái tên Trác Văn Đình thật sự là do Trác Nhất Phong đặt cho cô, chỉ là do cô là nữ nên cái tên này không dùng được, nhưng cũng không có nghĩa là cô không dùng được cái tên này, ba chữ Trác Văn Đình này viết vào tài liệu cũng không sai.
Vì thế.... ... .... Cô không nói dối Vinh Ninh.
"Được rồi, Trác Văn Đình." Vinh Ninh nhìn y tá một chút, cô ta liền viết vài chữ lên tờ giấy.
"Chào cô Trác, bây giờ cho tôi xin tự giới thiệu về bản thân mình."
"A.... ... ... Được." An Bảo Bối nhìn gương mặt của Vinh Ninh, cô đã sớm biết hắn tên gì, nghe hắn nói tự giới thiệu cũng chỉ cảm thấy vô nghĩa.
"Tên tôi là Niếp Vân, hiện tại đang làm việc cho chính phủ, anh em có ba người thì tôi xếp thứ hai."
"Niếp.... ..... Nhưng......." An Bảo Bối vẻ mặt không thể tin được nhìn hắn, hắn không phải Vinh Ninh sao? Vậy tại sao lại nói tên mình là Niếp Vân?
"Ra là vậy, vậy thì CT não nhất định phải chụp, nếu não bị chấn động thì nguy rồi, sẽ có hại đối với cơ thể, sau này đừng tự đánh vào đầu, nếu thấy choáng váng thì dựa vào ghế."
"A.... ..... Biết rồi." An Bảo Bối trầm giọng nói, cô không cần biết hắn có che giấu tên thật của mình hay không, điều này cùng cô không liên quan, nhưng việc này lại gián tiếp nói cho cô biết hắn đã biết cô dùng tên giả gạt hắn, cả hai người dùng tên giả gạt nhau, làm sao lần thứ hai bên nhau đây? Đã như vậy rồi thì không cần tiếp tục mối quan hệ này nữa, giữ bình tĩnh để ổn định lại cảm xúc, lúc hoảng hốt cô rất dễ lộ ra sơ sót.
Hai người đắm chìm trong suy nghĩ của bản thân, không biết tới trước cửa phòng X quang lúc nào, ý tá đón nhận chiếc xe lăn rồi nói, " Tiên sinh, để tôi đưa vị tiểu thư này vào trong là được rồi, ngài đừng ở ngoài chờ đi."
"Được."
Đến khi được y tá đẩy vào bên trong phòng chụp X quang An Bảo Bối mới thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng hắn cũng đã ra khỏi tầm mắt mình.
"Cô Trác, dừng lại ở chỗ này là được rồi."
"A.... ...." An Bảo Bối từ từ đứng lên, hỏi lại cô y tá một câu, "Chụp X quang cần bao nhiêu tiền vậy?"
"Bởi vì cô Trác muốn chụp toàn thân nên phí có lẽ sẽ cao hơn bình thường, có lẽ là tầm năm, sáu trăm đồng."
"Năm --- --- ----" Năm, sáu trăm đồng?! An Bảo Bối mở to mắt kinh ngạc, từ khi nào giá lại tăng nhanh như vậy?
"Tôi có thể không làm hay không?"
"A? Cái này.... ...." Đã đến chỗ này rồi nhưng lại nói là không làm?
"Nhưng vị tiên sinh kia.... ..." Y tá lấy tay chỉ ra ngoài cửa, An Bảo Bối cười xấu hổ rồi nói, "Xin lỗi, tôi đi ra ngoài một chút được chứ?"
"Cô Trác.... ...." Y tá còn chưa kịp nói hết câu, An Bảo Bối đã mở cửa chạy ra ngoài, nhìn ngó xung quanh, tất nhiên là hắn không có ở đây, cô nghi ngờ một chút, có lẽ hắn đi đến nơi khác rồi.