Cục Cưng Phúc Hắc Siêu Ngang Ngược: Cha, Con Muốn Trả Hàng!
Chương 24 : Thật đúng lúc cô cũng tới xem mắt à (3)
Ngày đăng: 23:24 21/04/20
“Thật sự hả? Vậy những người kia cũng quá xấu xa rồi, điều này khiến cho những đứa trẻ có bố mẹ quan tâm phải làm thế nào đây? Lo lắng sợ hãi đã lâu, mới phát hiện hóa ra bị người ta lừa tình cảm, lừa tiền, những người kia thật sự là quá thiếu đạo đức.”
“Đúng vậy.”
“Nhưng mà thật may, bà nội cùng ông nội hết sức thông minh , tuyệt đối sẽ không ngốc đi tin tưởng lời nói của những kẻ nói dối kia.”
“Ừ!”
Quả nhiên, trên thế giới người ngốc nghếch nhất vẫn là An Bảo Bối, nhớ tới lúc trước An Bảo Bối đã từng vội vàng hấp tấp cầm lấy sổ tiết kiệm của chính mình chuẩn bị đi ngân hàng gửi tiền cho tên lừa đảo, Cục Cưng đứng lên liền không khỏi thở dài, khi đó, bé rõ ràng ở trong phòng đọc sách, hoàn toàn không ra cửa, may mắn cuối cùng bị bé phát hiện, bằng không tài sản của An Bảo Bối nhất định sẽ bị người ta lừa đi .
Mặc kệ nghĩ như thế nào thì An Bảo Bối vẫn là người ngu ngốc nhất.
Chuông điện thoại lần nữa vang lên, hình như không muốn dừng lại.
“Những người đẩy mạnh tiêu thụ bảo hiểm thật là có nghị lực.” Mẹ Vinh không khỏi cảm khái nói.
“Vâng, đúng vậy ạ, “ dường như Cục Cưng không chen vào, từ từ ngồi trở lại vị trí cũ, bé cũng không tin Cảnh Thất sẽ có nghị lực như vậy, sẽ luôn gọi điện thoại cho bé.
Sau nửa ngày tiếng chuông điện thoại đột nhiên biến mất không còn, đang lúc cục cưng nghĩ Cảnh Thất cuối cùng buông tha cho mà cảm thấy mừng, trong sân đột nhiên truyền đến âm thanh ầm ầm của máy móc vận chuyển với loa phóng thanh .
“Bạn nhỏ Vinh Cục Cưng, Vinh Cục Cưng, Vinh Cục Cưng, em đã bị bao vây, đã bị bao vây, xin mời lập tức đi ra, không cần phải phản kháng không cần thiết, ở đây đã bị anh tạo thành thiên la địa võng, em trốn không thoát đâu, trốn không thoát đâu, khoanh tay chịu trói đi!”
“Giọng này là...” Mẹ Vinh suy nghĩ,giọng nói non nớt này sai lại quen tai như vậy, “Cục cưng ...” Khi quay đầu lại nhìn cục cưng, lại phát hiện đứa bé kia không thấy?
“Nhóm tập đoàn Đế Không ngu ngốc...” Cục cưng cắn môi, hung thần ác sát đi ra ngoài, vừa mới ra cửa, không khí bị cánh quạt khổng lồ cuồn cuộn nổi lên, cả khu vườn đều bị gió lốc thổi như có bão, khiến tro bụi nổi lên bốn phía, gió lớn xen lẫn hạt cát, làm cho Cục Cưng không mở mắt ra được, đành phải lấy một tay cản, đem ánh mắt chậm rãi di chuyển hướng về phía.
“Đúng.” Ngôn Thần rầu rĩ đáp.
Tập đoàn Đế Không có chuyện gì cùng bé có quan hệ ?
Đương nhiên ngoại trừ Vinh Ninh... Vinh Ninh? Chẳng lẽ là Vinh Ninh rốt cuộc tìm được An Bảo Bối? Ngôn Hoan bọn họ vì không để cho mình đi quấy rối, cho nên mới nói chuyện của người lớn trẻ con không cần lo? Như vậy, chẳng lẽ bé tới nơi này nhận thân, dã tâm đã bị Ngôn Hoan bọn họ sớm thấy rõ?
Cục cưng lắc đầu, việc này không phải mình suy nghĩ cẩn thận , nếu ba đứa con trai của tập đoàn Đế Không đã tới, chính là vì báo cáo tin tức cho mình, trực tiếp hỏi bọn họ không được sao?
“Đến cùng chuyện gì?” Nhìn xem bộ dáng Cảnh Thất cười đáng đánh đòn, Cục Cưng lại thêm một câu, “Chớ ở trước mặt chị giấu đông giấu tây, nếu không nghe lời, cả đời chị đều không để ý các em!”
Cục Cưng vừa mới dứt lời, mới phát hiện uy hiếp của mình, thật đúng là trẻ nhỏ mới có thể nói lời này, quả nhiên ở chỗ này sống lâu, chỉ số thông minh của bé cũng giảm xuống, đáng giận!
“Chuyện này hết sức nghiêm trọng, hy vọng em ngươi có thể chuẩn bị tâm lý thật tốt.” Ngôn Thần vẻ mặt nghiêm chỉnh, nhìn Cục Cưng trong lòng đột nhiên bất ổn, nhìn dáng vẻ của cậu, hình như đã xảy ra một chuyện thật sự rất lớn.
“Chị nói...” Cục cưng cũng bị trên người Ngôn Thần phát ra hơi thở căng thẳng nhiễu loạn tâm trí, không hiểu cảm thấy bực bội, như suy nghĩ của một người đang thay đổi, chính mình lại như thế nào cũng đoán không ra, đối phương cũng không giống đang nói cho bé, làm bé vừa tức vừa loạn, “Đến cùng là chuyện gì mau nói!”
Bé xem Ngôn Thần đến, hoàn toàn muốn bé lo lắng thôi.
“Chuyện đó chính là...” Lời vừa nói ra được phân nửa, Ngôn Thần lại thở ra một hơi, lại nhìn Cục Cưng đến nghiến răng.
Cục cưng cắn răng, đã bắt đầu xoa tay , hai cái tay nhỏ bé qua lại buông gân cốt, “Em đến cùng có nói hay không!” Hung dữ hướng quả đấm tới Ngôn Thần, “Tin hay không khiến chị đây tức giận sẽ đánh em? !” Cùng trẻ nhỏ đánh nhau, bé cho tới bây giờ không có thua qua ai.
“A nha a nha, đừng xúc động như vậy, cục cưng.” Cảnh Thất cười tủm tỉm nghĩ đã chạy tới ngay trước mặt cùng nói chuyện, “Anh hai chính là như vậy a, đừng xem anh hai bộ dạng thật đáng yêu, thật ra anh ấy đã đạt đến trình độ của một người đàn ông, vẫn luôn đang cố gắng phấn đấu. Tìm phong cách của mình...”