Cục Cưng Phúc Hắc Siêu Ngang Ngược: Cha, Con Muốn Trả Hàng!
Chương 27 : Cậu ấy là bạn trai nhỏ của con! (4)
Ngày đăng: 23:24 21/04/20
Edit: Hạ Anh
Beta: Nửa Vời
Trác Nhất Phong có chút không đành lòng, thế nhưng thật sự ông không muốn
khi nhìn lại thấy An Bảo Bối độc thân sinh hoạt một thân một mình, bị
kẹp ở hai đầu, nhìn Cục Cưng giả bộ không quan tâm, ông cũng đau lòng dữ dội, bầu không khí vừa rồi rất vui vẻ, thế nhưng đột nhiên yên tĩnh
khiến người ta cảm thấy khó chịu.
Trong lòng Trác Văn Dương cũng
nghẹn đến lợi hại, nếu như phản đối An Bảo Bối coi mắt, bàn chuyện tái
hôn, ngoại trừ Cục Cưng giơ tay, rõ ràng bốn người cùng một chỗ cũng rất vui vẻ, tại sao còn muốn một người khác xuất hiện trong nhà?
”Cha, hay là để cục cưng về nhà trước đi, ở chỗ này nói chuyện không không
tiện, hơn nữa bây giờ hẳn là chị cũng nên về nhà rồi đúng không? Để chị
nhìn cục cưng một chút rồi nói sau.” Không chịu được không khí như vậy,
Trác Văn Dương mở miệng, Trác Nhất Phong gật đầu đồng ý nói, “Đúng vậy,
cục cưng, đợi về nhà rồi nói sau.”
”Vâng, được ạ”
Sau khi
cửa thang máy kêu Đinh- - một tiếng thì lập tứcmở ra, cục cưng nhìn
người vừa xuất hiện, thiếu chút nữa bị dọa sợ, Dập Dập, lại là Dập Dập,
không phải anh phải về nhà sao? Tại sao đột nhiên lại xuất hiện trước
mặt bọn họ?
”A!” Dập Dập giơ tay lên, mặt không chút thay đổi nói, “Chào buổi tối.”
Chào buổi tối cái đầu của anh! Cục cưng muốn rống lên với Dập Dập, tên khốn
kiếp này, đột nhiên xuất hiện ở nơi này để làm cái gì?
Chẳng lẽ muốn vạch trần việc bọn họ lén lút tới thành phố A tìm cha trước mặt Trác Nhất Phong sao?
”Cậu là...” Trác Nhất Phong nhìn tiểu quỷ xuất hiện từ trong thang máy, rõ
ràng từ trước đến nay cũng chưa từng gặp qua, vì sao cậu bé lại làm
người ta có cảm giác, hình như bọn họ quen biết nhau.
”Chào ông.” Dập Dập theo quy củ khom lưng thăm hỏi Trác Nhất Phong, “Tên con gọi là Giản Sách, cũng có thể gọi Dập Dập, bỗng nhiên gặp mặt mong được quan
tâm nhiều.”
” Ồ...” Suy nghĩ của Trác Nhất Phong có hơi chuyển biến không kịp, thật sự đến cùng không rõ đứa bé này là ai?
”Cậu là… Cậu rốt cuộc là...”
”Con là...”
”Anh ấy là bạn trai con!” Cục cưng cắt đứt lời của cậu.
”Nam... Bạn trai?!” Không chỉ người của Trác gia kinh ngạc, ngay cả Dập Dập
thiếu chút nữa cũng bị lời nói bạn trai trong miệng cục cưng làm sợ hết
hồn, này này này, quan hệ của hai người bọn họ, khi nào thì nhiều một
chút?
Cục cưng buông lỏng tay Trác Nhất Phong, đi đến bên
người Dập Dập trước mặt một đám người đã hóa đá, thân mật ôm lấy cánh
tay của cậu, dáng vẻ tươi cười sáng lạn như hoa, “Đúng vậy, bạn trai,
gặp nhau ở thành phố A của Australia, chúng con đã lui tới vài ngày,
cũng là anh ấy đưa con xuống dưới lầu, con nghĩ anh ấy đột nhiên tới tìm con, là vì nhớ con? Anh nói đi? Dập Dập oppa?”
Oppa? Khi nào thì tên anh đây dùng tiếng Hàn thay thế?
Dập Dập ma sát cánh tay của mình, đột nhiên cậu cảm thấy quá lạnh, làm sao bây giờ?
thật sự là............... anh rốt cuộc muốn làm gì? hay một lần
nói rõ ràng với bé được không? Không nên ở chỗ này dọa bé, thiệt là...
Bé cũng bị hành động của Dập Dập tra tấn điên rồi, cái gì gọi là có thời gian lại đến nhà thăm? Ngày mai nhất định anh sẽ xuất hiện lần nữa,
chết chắc rồi, chết chắc rồi, Dập Dập ở chỗ này, bé cũng đừng nghĩ sống
tốt qua ngày
”Đừng đi, Dập Dập, theo chúng ta cùng nhau về
nhà đi, ăn cơm xong lại trở về, nếu người nhà con lo lắng, ta gọi điện
thoại cho bọn họ.” Trác nhất Phong tiếp tục giữ lại, mặc dù thằng nhóc
này là bạn trai cục cưng, nhưng nói chuyện trong chốc lát, ông mới phát
hiện đứa bé này, vừa thông minh vừa nhu thuận, thích cực kỳ, ít nhất so
với Trác Văn Dương đáng yêu gấp bội.
”Nhưng là...” Dập Dập sợ hãi liếc cục cưng một cái, “Cục cưng có lẽ sẽ không đồng ý, dù sao cá nhân
hai chúng con xác định quan hệ thời gian không lâu, nếu như vậy đi ăn
cơm cùng ông, thật không tốt.”
Cục cưng sợ hãi nhìn anh, thật sự là từ trong miệng Dập Dập, cái gì cũng có thể nói ra, ở trước mặt Trác Nhất Phong nói như vậy, chẳng phải bé trở thành người xấu? Còn có bạn
trai nhỏ gì đó vừa rồi, chỉ là vì phòng ngừa Dập Dập nói ra chuyện không nên nói, cho nên tạm thời bé mới nghỉ đến chủ ý. Vậy mà…
Gào... Trên thế giới vì sao có người như thế tồn tại? Sống lãng phí không khí, chết lãng phí ruộng đất... Người ơi?!
”Cục cưng,.” Trác Nhất Phong lần nữa nhìn bé nói, “Vì sao không để cho Dập Dập đi nhà chúng ta ăn cơm?”
”Con...con không có!” Mặt cục cưng lập tức biến thành khổ qua, “Cái gì con cũng không có nói, ông ngoại.”
”Nhìn đi, Dập Dập, cục cưng cái gì cũng không có nói, cho nên về nhà cùng ông ngoại đi, cơm nước xong lại đi, nhìn con gầy, hôm nay ông ngoại kêu
người giúp việc cho con ăn ngon được không?”
Thật sự là, đối đãi
người chênh lệch không giống nhau, rõ ràng hôm nay lần đầu tiên bọn họ
gặp mặt, lại giống như gặp qua đã lâu, không biết còn cho rằng hai người bọn họ mới là hai ông cháu, chính mình với Trác Nhất Phong không có nửa điểm quan hệ.
”Nếu đã ông ngoại đều đã nói như vậy, cục cưng
cũng không phản đối, vậy thì thật tốt.” Dập Dập thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng lấy điện thoại di động ra, gọi số điện thoại của Tô Nhất Dạ, “Mẹ, tối hôm nay con mới trở về... Dạ... Yên tâm con không sao, không cần chuẩn bị cơm của con, con ở nhà một vị ông cụ ăn cơm.” Dập Dập nhìn
đồng hồ trên tay một chút, “Khoảng lúc ** giờ trở về, không cần lo lắng cho con.”
Cúp điện thoại, Dập Dập cười với Trác Nhất Phong, “Ông ngoại, mẹ đồng ý rồi.”
”Được được được, chúng ta về nhà,về nhà.”
Trác Văn Dương cùng cục cưng nhìn bóng dáng của ba người kia biến mất trong thang máy âm thầm cười lạnh.
Giản Sách, anh điên rồi, bé thật đúng là xem thường anh.
”Tên nhóc kia, thật đúng là lợi hại, như vậy cũng có thể lấy lòng ông cụ.”
”Cậu nhỏ, không nên coi thường cường địch Dập Dập này, anh ấy hết sức thông
minh, cũng đứng đầu nhất, bày điểm yếu của mình cho người khác xem, làm cho người ta thấy một bộ dạng nhu nhược nho nhã lịch sự, trên thực tế, anh ấy sẽ nuốt người ta hoàn toàn vào trong bụng, người phúc hắc dã man ngay cả xương cốt đều nhìn không thấy!”
”Xem ra, hai người
chúng ta phải cẩn thận ứng phó rồi, cũng phải cẩn thận lời nó nói,
không thể lúc nào cũng làm cho nó và ông cụ cùng một chỗ, ngộ nhỡ tuôn
ra lời nói gì đó, hai người chúng ta nhất định phải chết.”
”Đúng vậy, chúng ta phải cẩn thận ứng phó.”
Hai người một lớn một nhỏ nhìn đối phương một cái, từng người duỗi ra một
cái tay vỗ tay cùng nhau, song phương đồng thời sửa sang lại quần áo
của mình trăm miệng một lời nói, “Tuyệt đối không làm cho gian kế của
tên nhóc kia thực hiện được!”