Cực Đạo Hoa Hỏa
Chương 9 :
Ngày đăng: 15:46 18/04/20
CHƯƠNG 9
Từ chương này ta sẽ bắt đầu thay đổi cách xưng hô cho em Lâm để phù hợp với bản chất của em í ở mấy chương này. Ta sợ nếu giữ cách xưng hô như những chương đầu thì cái sự bỉ và bựa của em nó không được tả đúng chất. Sau khi hết phần về khu căn cứ huấn luyện thì lại về như cũ. ANW, chúc các nàng đọc vui vẻ ^__^
_______________________
Thiếu niên xoa xoa huyệt thái dương, thống khổ không chịu nổi ngẩng đầu lên, thấp giọng mắng chửi mấy câu tiếng Trung. Ngay sau đó hắn thấy Ngô Bân liền lắc lắc đầu, dùng khẩu âm tiếng anh địa phương đặc trưng nói: “Oh, Sorry…”
Ngô Bân cầm góc áo lấm lem không biết những thứ gì nói: “Xin lỗi là xong sao? Đã đến giờ tập hợp ở sân thể dục, mang cái bộ dạng này mà đi, thực mất mặt.”
“Thôi đi Ngô, cũng không phải đàn bà, không ai ngắm cậu đâu.”
“Nếu không cậu cởi áo cậu ra cho tôi mặc đi Warwick.”
“Haha, đừng đừng. cậu có thể chạy lại bờ sông gột rửa qua, nắng to như vậy, lập tức khô mà.”
Ngô Bân mắng một câu, cởi quần áo hướng bờ sông ngồi xuống. những việc cơ bản này hầu như bọn họ đều tự làm. Khi còn ở đơn vị bộ đội đặc công cũng không có người giúp đỡ bọn họ việc ăn mặc ngủ nghỉ, vì vậy việc giặt giũ quần áo với bọn họ chỉ là việc nhỏ. Chính là loại cảm giác này thật là quá tệ!
Thiếu niên ôm bụng ho khan một tiếng, vịn vịn thân cây, chậm rãi đứng lên: “Vừa rồi là ai đá ta?”
Hắn ngẩng đầu lần lượt đánh giá ba người, những lọn tóc đen lòa xòa trước trán che đi quang mang lợi hại nơi đáy mắt. Cách hắn đánh giá người khác rất ít gặp, tuy hắn không cao nhưng đuôi mắt luôn nhếch lên, nhìn từ góc độ nào cũng giống như từ trên cao nhìn xuống, kiệt ngạo, bất luân.
Kỳ thật thiếu niên này bộ dáng rất được nhưng trong mắt nhóm quỷ lão bọn họ thì chỉ như nhóc con non mịn miệng còn hơi sữa mà thôi. Có nhiều thiếu niên xinh đẹp đánh nhau rất giỏi, bởi vì trời sinh tâm cao khí ngạo mà phải dùng đến chân tay chứng minh khí khái nam nhi, bọn họ bình thường đều có một khuôn mặt xinh đẹp, cơ bắp nhỏ gầy, nhưng so với những thiếu niên khác bọn họ làm cho người ta có cảm giác khí thế hung mãnh cùng sự tranh cường háo thắng hơn.
Abi nhíu mày: “Là tao, thì sao?”
“Vì sao?”
“Cái gì vì sao?”
“Ta hỏi vì sao đá ta?”
Đội ngũ dần dần ổn định lại. vài phó huấn luyện viên nháy nháy mắt, người cầm đầu, có vẻ to lớn, lập tức đi đến bên người thiếu niên thấp giọng nói gì đó, thiếu niên gặt gật đầu, theo đội ngũ bên cạnh bước từng bước dài.
“Nghiêm!”
Rất nhiều người chấn động, do dự đứng thẳng, huyên náo vài giây.
Thiếu niên chắp tay sau lưng, xung quanh đội ngũ tuần tra một vòng, ánh mắt so với đao tiêm còn sắc bén hơn: “Đầu tiên, ta sẽ giới thiệu một chút về mình. Đa số các người ở đây hẳn đều cảm thấy kì quái vì sao ta lại ở đây. Hiện tại ta sẽ nói cho các người biết.”
Hắn dừng một chút, đột nhiên lớn tiếng quát: “Ta họ Lâm, là huấn luyện viên của tất cả sáu mươi người các ngươi! Con mẹ nó tất thảy đám người mới tới các ngươi nhớ kĩ từ ‘Lâm huấn luyện viên’ này cho ta!”
Đội ngũ một mảnh ồ lên, như ong võ tổ.
“Không thể nào, người kia là huấn luyện viên?”
“Nhìn thực yếu, giống như đàn bà…..”
“Có nhầm hay không, tôi trong hợp đồng nhìn ảnh chụp huấn luyện viên rõ ràng là người da trắng mà.”
Phó huấn luyện viên hét lớn, quất quất roi: “Im lặng! im lặng!”
Thanh âm ồn ào miễn cưỡng bị áp chế. Ngô Bân nhìn thiếu niên khuôn mặt trầm trầm như nước trước mắt, kinh ngạc một chữ cũng không nói được.
“Abi…..” Warwick nói, “….Cậu thảm rồi.”
Giây sau, ở hàng đầu tiên, một học viên người Ấn Độ giơ tay lên, lớn tiếng hỏi: “Báo cáo! Tôi có vấn đề!”
Lâm huấn luyện viên hất hắt cằm hướng học viên kia: “0098013, nói.”
Số 13 do dự một chút, tiếp theo đúng lý hợp tình hỏi: “Vì sao trong thư báo khi nhập học nói huấn luyện viên khu mười chín là người da trắng, là bậc thấy thiết kế súng ống Nam Mĩ Stephen tiên sinh nhưng trên thực tế dạy học lại là Lâm huấn luyện viên? Xin hỏi Lâm huấn luyện viên, tôi từng xem lịch sử của trường ghi lại, nghe nói ngài từng hơn một lần vì sự cố khi dạy học mà bị cưỡng chế rời khỏi đội huấn luyện, xin hỏi đó là vì nguyên nhân gì?” (ai nha, em thật to gan ~~~>”