Cực Đạo Truy Sát

Chương 62 :

Ngày đăng: 17:42 18/04/20


Đổng Sa không dám nhiều lời, nhẹ nhàng khom người, sau đó lui xuống.



Sở Tịch đột nhiên lên tiếng: “Đợi đã.”



Đổng Sa đứng nghiêm tại chỗ.



“Kể từ hôm nay, nếu em tìm được cậu nào vừa mắt, thích người ta, cứ nói với tôi một câu, tôi đứng ra lo cưới hỏi cho em.”



Đổng Sa giương mắt nhìn Sở Tịch. Ánh mắt Sở Tịch có điều né tránh, cô biết đó là bởi y không dám nhìn mình.



Nhưng chẳng biết tại sao, trong lòng Đổng Sa không hề oán hận, một chút cũng không có. Cô thật ra còn có cảm giác thở phào nhẹ nhõm, giống như thi xong đại học, dù chưa biết kết quả, có khi sẽ rất kém, nhưng ít ra cũng thi xong rồi, chỉ cần thế là đủ. Cô giống như giải thoát khỏi gông cùm nặng nghìn cân, từ trên mây trở về mặt đất.



Với cả, cô nghĩ, trong tim mỗi cô gái đều có một hình mẫu chàng trai như thần tiên, nhưng đặt trong mơ còn có thể, chứ để mà cưới về cùng chung sống ngày qua ngày, đó không phải là điều hạnh phúc gì cho cam.



Sở Tịch thấy cô không nói gì, trong lòng có chút khổ tâm: “…..Tôi sẽ bù đắp cho em….”



Đổng Sa nhanh nhảu ngắt lời y: “Chăm sóc da mới nhất của Shiseido!”



“……Ơ?”



“Sữa tắm toàn thân của Body shop!”



“…….Ắc…….”



“Còn cả kem nền đặc chế của Queens nữa!”



“…….”



Nếu có thể nhìn thấy, trên mặt Sở Tịch đã thẳng thớm một hàng hắc tuyến: “……Muốn nhiều thứ như vậy, em rốt cuộc có mấy cái mặt mà trát lên?”



Đổng Sa bưng mặt, uốn éo vô hạn thẹn thùng: “Mỹ phẩm của con gái chẳng bao giờ là nhiều cả a a a a a a……”



__



Trịnh Bình hoàng hôn ngày hôm sau mới đến, lúc đến mặt mày đắc ý, khí thế bừng bùng, chắc mẩm anh em tốt Lưu Triệt của mình đã ăn tươi Kim Thạch vào bụng, Sở Tịch chỉ có thể ngoan ngoãn nằm trên giường đợi mình thôi.



Lúc đi đến cổng sân Sở gia thì thấy Lưu Triệt, Lưu Triệt đang khom người ngắm hoa, thấy Trịnh Bình đi đến, đứng dậy cười cười. Trịnh Bình nhất thời mở cờ trong bụng: “Xong hết rồi hả?”



Lưu Triệt giơ tay làm động tác rất tốt: “Tất cả OK.”



Trịnh Bình trong trạng thái hưng phấn đương nhiên không phát hiện sắc mặt Lưu Triệt u ám như bầu trời đang mưa, thậm chí ngay cả ngữ khí của hắn cũng đầy ý vị nghiến răng nghiến lợi. Trịnh Bình dạt dào hồi tưởng những lời Sở Tịch nói lúc đánh cược: Nếu ngay cả Lưu Triệt bé bỏng muộn tao(4) kia cũng ăn được Kim Thạch nhà tôi, tôi sẽ tự mình tắm rửa nằm xuống, tùy quân sở hảo tùy ý làm bậy…..



Thích gì làm nấy…..



Tùy ý làm bừa….




“Nghe nói đồ ăn ở đó đắt lắm…..”



“Lo gì, chúng ta tiêu tiền của cậu Sở cơ mà!”



Dưới trời chiều, hai tên thuộc hạ phản đồ lòng lang dạ sói, câu kết làm bậy ôm theo bọc nhỏ, vung vẩy tập chi phiếu, hướng về tự do và hoa mộng, còn có cả bầu trời và mặt biển Maldives đầy nắng.



Người đẹp, món ngon, kỳ nghỉ lý tưởng, tất cả hãy ập xuống đầu chúng ta đi nào!



__



Trong phòng ngủ hoa lệ xuân tình hãy còn nồng đượm, Trịnh Bình láng máng nghe Sở Tịch nói cái gì, cúi xuống chọc y: “Nói cái gì đó?”



Đập vào tai là Sở Tịch đang gọi tên một người đàn ông khác, trong tích tắc mặt đen mất một nửa.



Sở Tịch nói là: “….Kim Thạch, đợi ông đây ra ngoài, xem ông đây lột da anh thế nào a a a a a a——!”



__



Ngày xuân nồng, đầu cành hồng hạnh rủ xuống.



Sở Tịch vẫn đang ôm mối hận bị ăn.



Trịnh Bình đang sung sướng ôm hôn bà xã trên giường.



Kim Thạch đang phấn khởi chạy về phía tự do.



Lưu Triệt đang è cổ đếm chi phiếu.



Đổng Sa đang trong tiệm mỹ phẩm hưởng thụ ưu đãi VIP người người ngưỡng mộ.



…….À, còn có một con chó thổ đến giờ vẫn chẳng có nổi cái tên.



Đang nước miếng tí tách nhìn chằm chằm miếng bánh gato không được ăn, vật vã giảm béo…..



Ngoài cửa sổ cảnh xuân tươi đẹp, ánh nắng chan hòa.



Thì ra cả đời người đẹp nhất giây phút này, không gì sánh hơn; một kiếp chân thành, đưa tay chạm tới, tùy ý yêu thương, ôn nhu trong lòng.



(end)



HOÀN



Yep! Cực Đạo Truy Sát đã được lấp hố. Chân thành cảm ơn những ai đã ủng hộ và chịu đựng editor mắc chứng lười kinh niên và thích nhảy hố này ヾ(*´∇`)ノ Hi vọng sẽ tiếp tục nhận được sự ủng hộ trong các hố mới ψ(`∇´)ψ