Cực Hạn

Chương 10 : Thuật thu thập sơ cấp

Ngày đăng: 02:09 19/04/20


Diệp Hiểu Hạ nhìn vật thể chưa xác định màu xanh lục trong tay Lý lão phu

nhân, nuốt một ngụm nước miếng, cái này là viên thuốc đi...





thật sự là không dám xác định, có viên thuốc nào màu này chứ? Hơn nữa

hình dạng thật đáng sợ, ăn vào sẽ không có phản ứng gì xấu đi? Bỗng

nhiên, Diệp Hiểu Hạ nhớ tới một câu nói trong ‘Tam Mao’: Nếu mẹ nấu cho

con một chén canh màu lam, con uống hay không uống?



Tuy nhiên do

dự thì do dự, cô không thể bắt lão phu nhân cứ giơ tay như vậy, vì thế

cô cầm lấy viên thuốc, vừa cất vào túi, liền nghe thấy hệ thống nói: bạn hoàn thành nhiệm vụ che giấu "Lý lão phu nhân ủy thác", nhận được phần

thưởng là hai viên thuốc chịu đựng.



Thuốc chịu đựng? Hóa ra viên

thuốc màu sác đáng sợ này có tên là thuốc chịu đựng. Diệp Hiểu Hạ lại mở túi ra, nhìn thuộc tính của viên thuốc, không khỏi hai mắt sáng ngời.



Thuốc chịu đựng: vĩnh viễn gia tăng 5 điểm chịu đựng.



Ngoan ngoãn, thật sự là thứ Tốt. Cô hiện tại đã biết vì sao Bạch Thiên Minh

bị lỡ mất nhiệm vụ che giấu lại thống khổ như vậy. Thì ra phần thưởng

của mấy nhiệm vụ che giấu đều... biến thái như vậy.



Chịu đựng là

thuộc tính ảnh hưởng đến thể lực nhân vật khi chiến đấu, vừa rồi khi

đánh quái mặc dù thể lực của Diệp Hiểu Hạ đã đầy, nhưng chịu đựng lại có ít, nên bình quân cô đánh được 10 con gà con lại phải ngồi xuống nghỉ

ngơi. Cho nên thuộc tính của 2 viên thuốc này đối với cô không chỉ là

biến thái bình thường.



Nghĩ đến đây, cô cũng không còn chú ý đến

màu sắc viên thuốc này không bình thường nữa, lập tức đã đem 2 viên
giúp đỡ của ngươi, quyển sách này cho ngươi, hi vọng có thể giúp đỡ

ngươi."



Này cũng quá tiện đi, lấy đồ của người khác đưa làm phần thưởng cho cô? Lão Thôn trưởng cũng quá không câu nệ tiểu tiết đi.



Diệp Hiểu Hạ tiếp nhận quyển sách kia, nhìn thoáng qua bìa sách. Chỉ thấy

đây là một quyển sách màu lam, trên bìa mặt dán một tờ giấy trắng, bên

trên có mấy chữ ——《 Thuật thu thập sơ cấp 》.



Cô liền mở sách ra, không nghĩ đến, sách vừa mới mở ra liền hóa thành một ánh sáng long

lanh, biến mất. Mà khi quyển sách biến mất, cô nghe thấy hệ thống nêu

lên: "Chúc mừng bạn học được thuật thu thập sơ cấp, cũng nhận được công

cụ: dao nhỏ để lột da, liềm để hái thuốc và cái cuốc đào quặng."



Diệp Hiểu Hạ vội mở túi ra, lập tức nhìn thấy 3 công cụ đó nằm ở trong túi

cô, cô xem xét thuộc tính từng cái, chúng nó là dùng để lột da động vật, hái thảo dược cùng đào khoáng thạch. Tại lúc cô nghiên cứu chúng thì hệ thống cũng nêu lên loạt nhiệm vụ chạy chân, làm tạp vụ của cô rốt cục

chấm hết.



Điều này làm cô nhịn không được thở ra một hơi, đóng

túi lại, Diệp Hiểu Hạ không quên đem tiếp nhận nhiệm vụ tân thủ ở chỗ

thôn trưởng, liền cáo biệt chỗ nhà thôn trưởng chật kín người này.



Tân thủ thật sự là rất nhiều, tuy Diệp Hiểu Hạ đã tận lực né tránh, nhưng

là tân thủ không ngừng dũng mãnh đi ra từ điểm sinh ra, vẫn chèn ép Diệp Hiểu Hạ thành người ngã ngựa đổ, cuối cùng không biết là ai đẩy cô, làm cô thất tha thất thểu bước lên trên vài bước, như một cái xe không

phanh, dẫm lên chân một người ...



Đầu trọc thì không sợ bị nắm

tóc, một cước này một nhất định rất đau, trên đỉnh đầu Diệp Hiểu Hạ

truyền đến tiếng hút không khí nặng nề, đã là xác nhận điều này.