Cực Hạn

Chương 9 : Nhiệm vụ che giấu

Ngày đăng: 02:09 19/04/20


"A, đau đau đau đau..." Diệp Hiểu Hạ thực hiện đại lễ cúi đầu với mảnh đất

xinh đẹp trước mắt (chị bị ngã á), miệng cô không chút do dự gặm một

ngụm bùn, đau đớn kêu lên.



Diệp Hiểu Hạ lập tức bò lên, cô vội vàng phun cát trong miệng ra, lúc này mới tìm kiếm kẻ đầu sỏ khiến mình chật vật như vậy.



Hóa ra là một cành cây lớn.



Dựa vào. Cô đến cùng là xui xẻo như thế nào? Cư nhiên đi đường còn có thể vấp vào cành cây.



Diệp Hiểu Hạ nhất thời nổi trận lôi đình, cô lập tức nhặt cành cây kia lên, vung vẩy.



Tao cho mày khi dễ tao này.



Mày chỉ là một nhánh cây cũng đến khi dễ tao.



Bất quá, sau khi vung vẩy vài cái, cô bỗng nhiên phát hiện, cái cành cây

này vừa vặn có thể làm vũ khí a. Dù sao cô cũng không có vũ khí, dùng

cái này thay thế cũng không sai. Cô nghĩ đến đây, lập tức đem cành cây

trong tay đánh vào con gà con gần nhất, không cần dùng nhiều lực, con gà kia liền kêu lên một tiếng rồi ngã chổng vó lên trời.



Diệp Hiểu Hạ sửng sốt một hồi, rồi lại nở nụ cười.



Không nghĩ đến, cái vũ khí này dùng thật tốt a. Diệp Hiểu Hạ trong lòng âm thầm nghĩ, lại chạy nhanh tới chỗ thi thể con gà.



Có cành cây, tốc độ Diệp Hiểu Hạ giết gà càng cao.



"Chúc mừng bạn đã thăng cấp, cấp bậc nhân vật bây giờ là cấp 2, thỉnh tiếp tục nỗ lực."



Diệp Hiểu Hạ đang vui vẻ giết gà, bỗng nhiên lại thấy mình bị một vòng ánh

sáng vây quanh, đi cùng với vòng ánh sáng kia, cô lại nghe thấy hệ thống nêu lên như vậy.



Cấp bậc nhân vật? Từ này hình như vừa rồi

cô đã nhìn thấy. Diệp Hiểu Hạ nghe hệ thống nêu lên, nghĩ đến các thuộc
gật đầu.



Đúng lúc này, Diệp Hiểu Hạ trước mặt đột nhiên xuất

hiện một cái khung lựa chọn : Bạn muốn nhận nhiệm vụ che giấu "Lý lão

phu nhân ủy thác" sao? Phía dưới là xác nhận và phủ nhận.



Che giấu nhiệm vụ? Cái này từ ngữ làm Diệp Hiểu Hạ hơi hơi sửng sốt, cô rất nhanh nhớ tới lúc trước Bạch Thiên Minh cũng từng nhận được một

cái nhiệm vụ che giấu liền vỗ ngực thật lâu. Tuy rằng cô cũng không

hiểu rõ lắm cái nhiệm vụ che giấu đến cùng có đặc thù gì, nhưng là có

thể làm Bạch Thiên Minh uể oải mấy ngày liền thì nhất định sẽ không đơn

giản như vậy.



Cô không chút do dự, lập tức lựa chọn xác nhận, sau đó liền cáo biệt Lý lão phu nhân một đường ra khỏi thôn giết gà.



Lần này giết gà Diệp Hiểu Hạ cũng không có giết nhiều, lấy đủ 50 cái lông

gà liền trở về thôn, đi qua đám người, đến nhà Lý lão phu nhân ở sau

thôn hẻo lánh.



Đem lông gà cho Lý lão phu nhân xong, bà ấy

lập tức cao hứng cầm lấy tay Diệp Hiểu Hạ hảo hảo cảm tạ một phen: " Căn phòng của tôi bẩn đã lâu rồi, luôn luôn muốn làm một cái chổi lông gà,

nhưng là chân không tốt, cũng không tìm thấy lông gà, hôm nay may có cô giúp, tôi có thể làm chổi lông gà a. Cô đúng là người tốt."



Lý lão phu nhân lời nói thập phần chân thành, chân thành đến mức khiến

Diệp Hiểu Hạ đều có chút ngượng ngùng, người biết đến thì biết cô là cho năm mươi cái lông gà, ai không biết còn tưởng rằng cô là cho năm mươi

thỏi vàng ...



"Không có gì, không có gì, nhấc tay chi lao."



"Thôn này yên tĩnh, tôi cũng không có gì cho cô, Liền lấy hai viên thuốc này

làm quà tạ lệ của tôi đi." Lý lão phu nhân thập phần cao hứng, không

biết từ chỗ nào lấy ra hai viên màu xanh hình dạng quái dị đưa cho Diệp

Hiểu Hạ.