Cực Hạn

Chương 105 : Hôm nay rất xui xẻo

Ngày đăng: 02:10 19/04/20


Thương lượng giá, mấy công hội lớn mua đồ đều không có ý kiến gì, nhưng vừa nghe thấy Diệp Hiểu Hạ nói muốn chia đều số dược này cho mấy công hội, những người mua đồ này cũng không thàm để ý có người nhìn vào không mà cãi nhau.



Người người đều cảm thấy phân cho mình ít, muốn có thể một ngụm nuốt hết tất cả dược phẩm trong tay Diệp Hiểu Hạ, hơn nữa thành lập quan hệ hợp tác dài hạn.



Diệp Hiểu Hạ ngồi trong góc xó kho hàng, dựa vào chiếc bàn gỗ, nghe mấy tên đàn ông cãi nhau nghiêng trời lệch đất trên đầu cô, chỉ cảm thấy đầu mình sắp nổ.



Cô đã tạo nghiệt gì? Rõ rang là cô có lòng tốt để bọn họ cũng không phải về tay không, giờ trực tiếp làm cô trong ngoài không được lòng người. Cô chỉ muốn bán dược phẩm, vì sao lại biến thành như vậy? Diệp Hiểu Hạ càng nghe mấy người này cãi nhau, lại càng tâm phiền ý loạn, khi nghe thấy nội dung bọn họ cãi nhau từ mua thuốc thăng cấp đến công kích giữa công hội với công hội, cuối cùng cô không thể nhịn nữa.



Vỗ bàn, hét lớn một tiếng: "Các người xong chưa !"



Vốn có không ít người vây quanh xem náo nhiệt, líu ríu, nhưng Diệp Hiểu Hạ vừa gầm lên giận dữ khiến một vòng người yên lặng lại, lẳng lặng nhìn cô. Cô bỗng nhiên cảm thấy dưới tình huống này mà thương lượng giá và dược phẩm về tay ai thật sự không quá thích hợp, vì thế đề nghị đi tửu lâu gần đó bao một phòng.



Mấy nhân viên vật tư của công hội mua đồ không có ý kiến, vì thế họ dời trận địa.



Vào phòng mới ngồi xuống, Diệp Hiểu Hạ tiến vào chủ đề: "Tôi lười quản công hội của các người có ân ân oán oán gì, liên quan gì đến tôi. Tôi bán là kỹ năng cuộc sống, các người muốn buôn bán với tôi phải nghe theo nguyên tắc của tôi!"



Lời này không nhẹ không nặng, khiến những người có mặt cam chịu.



Diệp Hiểu Hạ thấy tất cả mọi người không có ý kiến, thì lấy ra một viên cầm máu cao trung cấp và một viên hồi khí cao trung cấp đặt trên bàn: "Đây là hàng, các người kiểm tra một chút. Giờ tôi không muốn dính líu tới chuyện nhà của các người, công hội nào mua được, công hội nào không mua được, không liên quan tôi. Hôm nay bán cầm máu cao trung cấp và hồi khí cao trung cấp một trăm tổ, mỗi tổ có hai mươi viên, một tổ mỗi lần lên giá một ngàn kim, ai ra giá cao về người đó. Các người tự thương lượng đi."



Cầm máu cao trung cấp: dược phẩm bổ huyết vô cùng quý giá, lập tức khôi phục 14000 điểm sinh mệnh, thời gian sử dụng lần sau là sáu mươi giây.
Đều nói phúc vô song chí họa bất đan hành*, những lời này rất có đạo lý .



*sự may mắn thường không đi đôi với nhau, họa thì đến dồn dập.



"Ầm" một tiếng nổ trên lầu ngân hàng, tuy không biết là lầy mấy, nhưng vẫn sơn diêu địa chấn [núi rung đất chuyển] như trước, sợ tới mức Diệp Hiểu Hạ đang ngủ gà ngủ gật mạnh mẽ nhảy lên.



Đây là chuyện gì? Sao có thể có tiếng nổ mạnh! Diệp Hiểu Hạ chỉ nghe thấy một mảnh thét chói tai, thì nhìn thấy bên trong là đám người tán loạn, cô cũng vội vàng đi theo đám người phóng ra ngoài cửa.



Nhưng còn chưa vọt tới cửa, người phía trước cô đột nhiên đứng lại, trong khoảng thời gian ngắn Diệp Hiểu Hạ không dùng bước kịp, đựng vào phía sau người nọ. Cô còn chưa kịp tìm hiểu xem đã xảy ra chuyện gì, đã nghe thấy một tiếng thét thô cuồng lạnh như băng vang lên ở cửa ngân hàng: "Tất cả không được nhúc nhích, bằng không tôi sẽ làm toàn bộ ngân hàng bổ tung!"



Tiếng thét chói tai, rất hoảng loạn, tiếng bước chân trong lúc nhất thời tràn ngập ngân hàng. Bởi vì vừa rồi Diệp Hiểu Hạ không đứng vững, tức thì bị người chen đến chen đi, té lăn trên đất.



Nhìn bước chân hỗn loạn kia, Diệp Hiểu Hạ chỉ có thể ôm đầu, hi vọng mình đừng bị đạp trúng, nhưng dù như vậy ngực bụng của cô vẫn bị người ta hung hăng đạp vài cái.



Xong rồi xong rồi, đoán chừng hôm nay phải chết ở đây, Diệp Hiểu Hạ ôm đầu nhịn không được kêu rên, vì sao cô hôm nay phải ra ngoài chứ ! Mắt thấy lại có một chân sắp đạp lên ngực cô, Diệp Hiểu Hạ vội vàng lui mình thành một hình cầu.



Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, mắt thấy còn có người sắp đạp đến tay cô, một lực đạo mạnh mẽ cầm cổ áo sau của cô, kéo cô tới một góc xó.



Cô còn không kịp xem là ai, cũng không kịp ngẩng đầu, thì nghe thấy "Bang bang phanh" vài tiếng sung lớn vang lên trong đại sảnh ngân hàng, nhất thời, đại sảnh hỗn loạn ban đầu yên lặng như tờ.