Cực Hạn

Chương 137 : Ảnh vệ thăng cấp

Ngày đăng: 02:10 19/04/20


Đây không phải Tố thì là ai?



Diệp Hiểu Hạ vội vàng lên tiếng: “Em đánh BOSS ở trong.”



Nhưng Tố không lập tức xuất hiện, mà phát ra một tin tức cho cô: “Hai người bọn họ em muốn giết bao nhiêu lần?”



“Cái gì?” Diệp Hiểu Hạ cũng không có lập tức phản ứng đi lại Tố mà nói.



“Trúc Nhận Thiên Trần và Tử Tước Ái Nhân.” Tố trả lời đơn giản rõ ràng chặn

ngay chỗ hiểm, dùng mấy chữ đã thuyết minh rõ rang chuyện đang xảy ra

bên ngoài.



Diệp Hiểu Hạ thế này mới xem như hiểu ra vì sao tường

này lại bị nổ tung, hóa ra là như vậy, cô nghĩ một hồi, tổng cảm thấy

chuyện này vốn là ân oán của mình, nếu mượn Tố tôiy đi giải quyết đúng

là tôinhg mà không dùng võ. Vì thế cô trả lời: “Để em giải quyết là được rồi.”



Tố tạm dừng một hồi, sau đó lại nói: “Phía dưới có thể đứng vững không?” Sau đó quăng ra mời lời đội ngũ.



“Có thể, chỉ còn lại máu da.” Diệp Hiểu Hạ lập tức tiếp nhận, cô nhìn nhìn giá trị sinh mệnh của Cửu công tử, sau đó trả lời Tố.



Cô mới vừa trả lời xong, thì thấy tiểu Ngũ phóng mấy đại chiêu, Cửu công

tử ầm ầm ngã xuống đất, giá trị kinh nghiệm phong phú lập tức bay vào

cột kinh nghiệm của Diệp Hiểu Hạ và Tố. Tuy rằng không làm hai người

thăng cấp, nhưng cũng tăng hai ba chục phần trăm.



“Anh thủ hạ lưu tình .” Tiểu Ngũ thu hồi song thứ trong tôiy, giọng nói lạnh nhạt với

Cửu công tử nằm trên mặt đất, cũng không mang nhiều cảm xúc lắm.



“Ha ha.” Cửu công tử thở hổn hển mấy hơi thở, ngực phập phòng: “Đó là tôi già đi.”



“Nhưng tôi thật không ngờ đệ nhất ảnh vệ năm đó cư nhiên trốn ở đây làm dân cờ bạc.”



Diệp Hiểu Hạ nghe thấy lời này thì buốc chân nghĩ phải rời khỏi lập tức thu

về, nghe qua hình như là có ẩn tình gì vậy. Cô vừa yên lặng phát tin tức cho Tố: “ Anh dựa vào một chút, bên này giống như còn kịch tình, cách

em gần một chút, không biết có phải có nhiệm vụ không.”



“ Ừ.” Tố ở bên ngoài đang hỗn chiến với Trúc Nhận Thiên Trần và Tử Tước Ái Nhân lên tiếng, bất động thanh sắc đi tới chỗ vỡ ra.
cũng như vậy.” Diệp Hiểu Hạ vỗ vỗ bả vai tiểu Ngũ: “Tiểu Ngũ, tôi biết

trong lòng anh luôn luôn có nút thắt, hôm nay tôi cởi bỏ cho anh.”



“Sao cô biết tôi nhất định vui vẻ, sao cô biết tôi nhất định muốn!” Bỗng

nhiên Tiểu Ngũ hô to, anh quay đầu hung hăng nhìn Cửu công tử: “Tôi tình nguyện đi theo cô, tôi tình nguyện chết vì cô, tôi tình nguyện ! Cô

biết không? Tôi tình nguyện !” Dứt lời anh kéo một sợi dây màu đỏ từ

trên cổ xuống, nhanh chóng cột vào cổ tay Diệp Hiểu Hạ. Tốc độ mau đến

mức Diệp Hiểu Hạ cũng không phản ứng lại xảy ra chuyện gì, thì nghe thấy hệ thống thông báo.



“ Lòng ảnh vệ tiểu Ngũ tràn đầy yêu quý bạn, tự nguyện cả đời tướng tùy.”



“Ảnh vệ tiểu Ngũ của bạn, vượt qua khúc mắc, đột phá tu luyện bình tĩnh, trở thành ảnh vệ Địa cấp!”



Ảnh vệ Địa cấp? Ánh sáng bắn ra bốn phía, Diệp Hiểu Hạ nheo mắt, từ khe hở

nhìn ra, chỉ thấy trong ánh sáng bắn ra bốn phía kia thay đổi hình thức

quần áo toàn thân của tiểu Ngũ, tuy rằng vẫn là màu đen, nhưng lại ẩn ẩn hơn rất nhiều hoa văn màu bạc, song thứ trong tay cũng trở nên hoa lệ

hơn. Mà mở ra thuộc tính của anh nhìn, quả nhiên ở giá trị trung thành

từ 42% trực tiếp biến thành 100%, mà cấp bậc ảnh vệ cũng từ Nhân cấp

biến thành Địa cấp, trừ việc này ra, lực công kích, sức chiến đấu, giá

trị phòng ngự, giá trị sinh mệnh tất cả thuộc tính đều có đề cao trên

diện rộng độ.



“Cậu...” Cửu công tử ngẩn ngơ nhìn tiểu Ngũ thật

lâu cũng không nói ra lời. Sau đó trong miệng anh ya thốt ra mấy ngụm

máu tươi: “Đây là mệnh ảnh vệ sao? Ân huệ nho nhỏ của chủ nhân, lập tức

dâng mệnh lên ! Đây là mệnh ảnh vệ sao?” Lúc anh ta nói chuyện, trên mặt đã một mảnh bụi bại, sau đó anh ta quăng ra một đôi bội kiếm: “Giúp tôi đưa kiếm này cho một người đi.”



Diệp Hiểu Hạ cúi đầu nhìn đôi

bội kiếm lòe lòe sáng lên kia, biết không phải vật phàm, cô cũng không

sốt ruột, chỉ hỏi: “Người nào.”



“ Lương Phong Ao Vô Sinh.” Bên môi Cửu công tử lộ ra một chút cười khổ tối nghĩa.



“Đó là ai?”



Sau thời gian dài im lặng, Cửu công tử chậm rãi hộc ra vài chữ: “Chủ nhân của tôi.”