Cực Hạn

Chương 28 : Vận khí kỳ thực là một loại năng lực thật vô sỉ

Ngày đăng: 02:09 19/04/20


Đối với Túy Trong

Khêu Đèn, Diệp Hiểu Hạ chính là một người liên tiếp trúng thưởng lại

không biết gì, người như vậy thật làm cho người ta ghen tị. Nhìn cô cúi

người bắt đầu lột da không kiêng nể gì, tốc độ nhanh làm cho người ta

hoa cả mắt, nhìn ra được độ thuần thục rất cao. Có thể đạt tới độ thuần

thục như vậy, chỉ sợ đã lột da không phải một ngàn cũng là tám trăm lần. Hắn ôm tay, đứng sau lưng Diệp Hiểu Hạ, hừ hừ: "Tôi nói, cô đừng nói

với tôi, cô học thu thập thuật ở Tân Thủ thôn?"



"Đúng vậy, học ở chỗ trưởng thôn." Diệp Hiểu Hạ vùi đầu lột da.



"Lúc trước có làm nhiệm vụ ẩn đi." Túy Trong Khêu Đèn lấy bầu rượu bên hông ra, ngửa đầu uống một ngụm.



"Hình như có một cái."



"Uy, có ai đã từng nói, vận khí cô rất tốt chưa?" Túy Trong Khêu Đèn lại

uống một ngụm rượu, híp mắt thỏa mãn, đắm chìm trong hương vị say lòng

người kia.



Diệp Hiểu Hạ thu thập xong, đứng lên, quay ra chỗ hắn

nở nụ cười: "Lúc trước chưa có ai nói, bây giờ có anh nói." Vận khí tốt

sao? Mới là lạ đi, nếu vận khí tốt, cô sẽ không mạc danh kỳ diệu có món

nợ lớn như vậy.



Trong trò chơi có vận khí tốt thì cũng làm gì

được, nếu vận khí cô thật sự tốt, cô rất muốn đi mua xổ số, lập tức

trúng năm trăm vạn, như vậy nợ nần cái gì a, phiền toái cái gì a, toàn

bộ đều thành mây bay .



Chỉ tiếc...



"Sao? Vận khí tốt, mà

cô còn không vui?" Túy Trong Khêu Đèn mẫn cảm phát hiện trong tươi cười

của Diệp Hiểu Hạ có vài phần cô đơn bất đắc dĩ.


trị chịu đựng nhanh hơn nhiều, chính là uống một ngụm rượu, trong nháy

mắt, giá trị chịu đựng cô đã hao phí liền khôi phục hơn phân nửa.



"Như vậy luyện cấp nhanh, nhưng là rất tốn dược." Túy Trong Khêu Đèn uống

một ngụm rượu, nhìn Diệp Hiểu Hạ: "Tôi thấy cô luôn luôn ăn lam, thật

phí lam đi."



"So với Hỏa Cầu Thuật lãng phí hơn." Diệp Hiểu Hạ

nhìn nhìn dược thủy trong túi, không còn nhiều lắm. Chính mình không

biết chế dược, luôn đi mua, thật là quá tốn, nếu cô biết chế dược thì

tốt, không cần đau lòng như vậy.



"Túi sắp đầy, chúng ta đi vào

sâu một chút đi, đánh thêm một lần, sau đó đi ra ngoài bán đồ." Túy

Trong Khêu Đèn đứng lên, hai tay chống trên đầu gối, hít một hơi thật

sâu, giá trị sinh mệnh của hắn tuy là đầy, nhưng vừa rồi trên ngực bị

một sói con hung hăng cào một cái, tuy không mất máu, nhưng vẫn ẩn ẩn

đau. Xem ra, chỉ có thể về Tân Thủ thôn tìm đại phu lấy thuốc mới được.



Diệp Hiểu Hạ không cự tuyệt.



Trên thực tế, cô cũng nghĩ như vậy, luôn ở bìa rừng đánh sói, cô cũng có

chút chán. Quan trọng nhất là, cô rốt cục cũng hiểu vì sao Trúc Nhận

Ngàn Trần nói trong Cực Hạn bạo dẫn thấp, cô đều đốt nhiều sói như vậy,

quả nhiên một món trang bị cũng không có.



Đi vào sâu trong rừng, nói không chừng lại có thu hoạch.



Hai người tiếp tục đi vào sâu trong rừng, cũng không bị quái nhỏ ở trên

đường cản trở nhiều, rất nhanh đã đến khu vực thứ hai của lục sắc rừng

rậm. Cây cối nơi này cao hơn nhiều so với bìa rừng, ánh sáng tươi đẹp

kia liều mạng chen vào trong rừng, giữa những tán cây loang lổ những

điểm sáng rọi xuống.