Cực Hạn

Chương 41 : Đội Thái Đao là con mẹ kế

Ngày đăng: 02:09 19/04/20


Sơn động này thật sự

xa xôi, hơn nữa dọc đường đi chỉ có mấy cái bóng cây, người chơi tương

đối thưa thớt, quái lại tương đối nhiều, mấy người vừa đi vừa đánh quái, đi mất một tiếng mới thấy được một ngọn núi cao nguy nga ở rất xa.



Hiển nhiên, sơn động phải ở chỗ có núi. Mà núi cao xa xa kia chính là chỗ của sơn động ẩn nấp.



Đi lâu như vậy, cuối cùng cũng tới, tại sao lần trước tôi không cảm thấy

mất nhiều thời gian như vậy nhỉ?" Điền Gia Nhị Thiếu Gia nhìn thấy ngọn

núi kia, người cũng thoải mái hơn, ngồi trên một cái cọc gỗ, lấy một cái bánh bao trong túi ra ăn.



"Nghỉ ngơi một chút đã, đường phía trước sẽ không dễ như vừa rồi nữa, mọi người khôi phục thể lực một

chút." Trúc Nhận Ngàn Trần cũng ngồi xuống, hắn cực kì quen thuộc với

cánh rừng này, trên đường đi nghiễm nhiên trở thành đội trưởng.



Nghe hắn phân phó như vậy, mọi người cũng ngồi xuống nghỉ ngơi, đều tự mang

đồ ăn ra ăn. Diệp Hiểu Hạ lấy ra vài cái bánh bao đưa cho Túy Trong Khêu Đèn đang uống rượu, Túy Trong Khêu Đèn cũng không khách khí, lại đưa

cho cô 1 bầu rượu, sau đó hai người cùng uống rượu, ăn bánh bao.



Điền Gia Nhị Thiếu Gia lấy một ánh mắt sâu sắc gắt gao nhìn chằm chằm hai

người, một hồi lâu mới nói: "Tôi cảm thấy chuyện vì người yêu trùng quan giận dữ vì hồng nhan là sự thật a. Hiểu Hạ, cô gạt tôi, hai người ăn ý

như vậy, làm sao có thể là mới quen biết không lâu?"



Diệp

Hiểu Hạ thật sự không biết nên nói thế nào, đành phải cười gượng vài

cái. Nhưng Túy Trong Khêu Đèn đang uống rượu một bên nhẹ nhàng bâng quơ: "Cũng không có cái gì để truy hỏi?"



Điền Gia Nhị Thiếu Gia hơi hơi sửng sốt, không biết trả lời thế nào, liền cứng người ở đó không nói gì.



Được rồi, đi thôi, đường còn xa lắm." Máng Xối Hoa Lưu thấy không khí có

chút cương, vội vàng giảng hòa, hắn đứng lên, vỗ vỗ vụn cỏ trên người,

sau đó cười với Trúc Nhận Ngàn Trần: "Đội trưởng, dẫn đường, dẫn đường,

muốn đi chết cũng là cậu đi trước."


Trở về thôn, mấy người đều tự đi bán rác, mua dược phẩm, chỉ có Trúc Nhận Ngàn Trần một mình đứng ở cửa hàng bánh bao tìm người.



Đến khi mọi người tập hợp, cũng chỉ thấy một mình Trúc Nhận Ngàn Trần, cũng không thấy người chơi chức nghiệp ma pháp phụ trợ mà bọn họ chờ mong.



"Ngàn Trần, cậu cũng không cần quá soi mói, chúng ta cũng mang theo dược,

không cần yêu cầu nhũ mẫu có thao tác tốt, không có trở ngại là được."

Máng Xối Hoa Lưu vỗ vỗ vai Trúc Nhận Ngàn Trần."Cậu xem nhóm chúng ta

này, có năng lực kháng, có năng lực đánh, chỉ cần tùy tiện tìm một người vào lúc chúng ta không kịp uống dược thì cấp một ngụm sữa là được, tiêu chuẩn này đối với nhũ mẫu ở Tân Thủ Thôn muốn tìm thì tìm được một bó

to, cậu phải hạ xuống, phải hạ xuống."



"Cậu cho là tôi soi

mói như vậy?" Trúc Nhận Ngàn Trần lông mày run lên, xem ra việc tìm

người này đã làm hắn nổi nóng: "Đã hỏi vài nhũ mẫu, nhưng vừa nghe là

Đội Thái Đao, người ta đều quay đầu bước đi, tôi còn chọn cái gì?"



"Đội Thái Đao là cái gì?" Cái từ này Diệp Hiểu Hạ nghe nhiều lần rồi, nhưng

đều không hiểu là cái gì, vì thế thấp giọng hỏi Túy Trong Khêu Đèn.



"Chính là đội toàn người chơi chức nghiệp vật lý công kích, chức nghiệp này hạ huyết nhiều, lại nhanh, nhũ mẫu không đồng ý đi cùng, vì vừa mệt lại

phí lam." Túy Trong Khêu Đèn đơn giản giải thích cho Diệp Hiểu Hạ một

chút.



Diệp Hiểu Hạ gật gật đầu, tỏ vẻ lý giải. Nguyên lai Đội Thái Đao đều là con mẹ kế.



Ngay tại lúc mọi người phiền não vì không tìm được người, lại nghe thấy một

giọng nói từ cửa hàng bánh bao truyền tới: "Các người muốn tìm người

thêm máu sao?"



Mấy người cũng không biết người nói chuyện là ai, trăm miệng một lời nói: “Đúng.”