Cực Hạn

Chương 42 : Không có râu đều là tiểu bạch kiểm

Ngày đăng: 02:09 19/04/20


Giương mắt nhìn, chỉ

thấy trước cửa hàng bánh bao là một cô gái mặc trường bào, bộ dáng vô

cùng thẹn thùng. Cô ấy cúi đầu, nhìn mũi chân, mà mũi chân dưới áo

choàng đang vẽ vòng tròn trên đất. Ánh mặt trời từ ngoài cửa chiếu vào,

vừa vặn chiếu vào cô gái kia, làm gò má cô ấy phủ một tầng ánh sáng

vàng, môi cô ấy hơi hơi vểnh lên, thanh âm thật nhỏ: "Tôi, tôi có thể đi không? Tôi, đã cấp 14."



"Chỗ chúng tôi muốn đi tương đối

nguy hiểm, nếu cô không sợ... Chúng tôi rất hoan nghênh." Trúc Nhận Ngàn Trần thấy cô gái này so với người bình thường còn e lệ hơn, không khỏi

trầm ngâm một chút, nói rõ ràng mọi việc trước thì tốt hơn.



Dù sao chuyến đi này tất cả mọi người đều phải mạo hiểm, không phải đi dã

ngoại, nếu sợ phiền toái, thì ngay từ đầu không đi còn hơn.



"Không, tôi không sợ." Cô gái ngẩng đầu lên, đôi mắt của cô thật to, nhìn thập

phần đáng yêu. Chính là bộ dáng có chút nhát gan, chỉ nói mấy câu mà mặt đỏ bừng.



"Chúng tôi là Đội Thái Đao, cô cũng biết Đội Thái

Đao là có nghĩa gì đấy, nếu cô đi theo chúng tôi sẽ rất mệt, cô cần phải nghĩ rõ ràng, không thể đi được nửa đường lại rời đội." Điền Gia Nhị

Thiếu Gia thấy cô gái này thẹn thùng như vậy, cảm thấy nên nói rõ quan

hệ lợi - hại cho thỏa đáng, bằng không về sau xuất hiện tình huống không nói rõ thì phiền toái.



"Không có việc gì, tôi không sợ mệt." Cô gái ngượng ngùng cười, tay cô ấy không ngừng chà váy, nhìn mọi

người, cắn môi, chóp mũi toát ra mồ hôi."Mấy người thoạt nhìn rất là lợi hại, còn có đại thúc trông cũng rất lợi hại... Đi theo mọi người, tôi

sẽ không sợ."



Đại, đại thúc?



Tất cả mọi người mở to hai mắt nhìn theo ánh mắt cô gái kia...



Người cô nói, là Túy Trong Khêu Đèn?


"Nguyên

lai, tôi ở trong mắt anh, chính là phiền toái a!" Thấy bộ dáng này của

hắn, Diệp Hiểu Hạ trong lòng vừa động. Cô hiểu rõ, trong lòng mỗi người

đều có một ít chuyện cũ không thể nói. Vì thế, cô nghiêng đầu, mặt mang ý cười, nhìn về phía Túy Trong Khêu Đèn, nửa thật nửa giả nói.



"Cô không giống với." Túy Trong Khêu Đèn hơi ngừng lại, rồi mới dùng giọng điệu rất nhẹ rất nhẹ nói.



Diệp Hiểu Hạ nhìn hắn, nhưng hắn đã xoay mặt nhìn về phía xa xa, đứng dậy đi theo mấy người rời khỏi tiệm bánh bao. Đi vài bước, hắn lại xoay người, hướng về phía Diệp Hiểu Hạ vẫn sững sờ nói: "Này, có đi không? Còn chờ

cái gì?"



"Đến đây!" Diệp Hiểu Hạ lên tiếng, đứng dậy đi theo đội tiến tới lục sắc rừng rậm.



Cô gái này tên là Tay Nhỏ Lạnh Lẽo, tuy hay thẹn thùng, nhưng thao tác

thật sự không tệ, ít nhất làm Diệp Hiểu Hạ mặc cảm. Chơi trò chơi một

ngày (hiện thực thời gian), cô đối với chức nghiệp trò chơi có chút hiểu biết.



Ở trong trò chơi, thao tác không phức tạp đều là chức

nghiệp ngoại hình, giống như cô vậy, mà thao tác tương đối phức tạp

chính là Thái Đao và Nhũ Mẫu. Cho nên, đối với Tay Nhỏ Lạnh Lẽo có thể

một mình thêm máu cho bốn thanh thái đao, cô vô cùng bội phục.



Mấy chức nghiệp đều đủ, lúc đánh quái đều thoải mái hơn, quái trong rừng không mất bao lâu đều bị thanh lý sạch sẽ.



Thanh lý xong chỗ quái đó, đoàn người ngồi ở cửa động, khôi phục giá trị chịu đựng. Lúc này, Diệp Hiểu Hạ và Túy Trong Khêu Đèn lên tới cấp 14, mà

Tay Nhỏ Lạnh Lẽo cũng lên đến cấp 16, về phần ba người khác đều không

biết xấu hổ lên đến cấp 18.



Thiên giống nhau kêu gọi phấn hồng phiếu cùng PK phiếu còn có đề cử phiếu, ~O(∩_∩)O~~~