Cực Hạn

Chương 67 : Chẳng lẽ là gian phu dâm phụ?

Ngày đăng: 02:09 19/04/20


"Nếu vậy tại hạ đa tạ Diệp cô nương. Không biết cô nương có thể giao công tử cho tại hạ

không?" Vân Ẩn tỏ vẻ đã hiểu, hắn gật gật đầu, nụ cười vẫn như trước làm cho người ta thấy ấm áp cả người.



"Có, có thể." Đương nhiên là

không thể tốt hơn! Diệp Hiểu Hạ một khắc cũng không muốn đứng ở bên

người hắc y nam tử này, ít nhất, bây giờ là như vậy.



Vân Ẩn quay

đầu, vỗ vỗ tay, lập tức có hai người từ trong quán trà đi ra, đi tới bên cạnh Diệp Hiểu Hạ, không nói nhiều lời, liền đưa hắc y nam tử kia ra.



Diệp Hiểu Hạ bỗng nhiên nhớ tới cái gì, vội vàng nói với Vân Ẩn: "Cái kia,

Vân Ẩn, tôi, tôi và bạn anh có chút hiểu lầm..." Cô gãi đầu, lại thấy

thật sự không biết nên bắt đầu nói từ đâu, cảm thấy có chút phiền muộn:

"Ai nha, tôi cũng không biết nên nói như thế nào thì tốt. Nhờ anh nói

với bạn anh, tôi, không cố ý khiến hắn hôn mê, tất cả chỉ là hiểu lầm

thôi."



Vân Ẩn nhìn hắc y nam tử vẫn còn hôn mê ở bên trong, lại

chuyên tâm nghe Diệp Hiểu Hạ nói, sau đó nhẹ nhàng cười lên tiếng: "Cô

nương yên tâm đi, tại hạ nhất định sẽ giải thích rõ ràng."



"Vậy thì tốt, vậy thì tốt." Diệp Hiểu Hạ thở ra một hơi thật dài: "Vậy tôi đi trước, cảm ơn anh."



"Người nên cảm ơn là tại hạ, cô nương không cần khách khí." Vân Ẩn gật đầu, khuôn mặt vẫn mỉm cười như trước.



"Vân đại hội trưởng đích thân tới Bạch Đế thành, sao không thông báo để tôi

tới tiếp đón, Danh Môn chúng tôi nhất định cả phố hắt nước(??), mở tiệc

mười dặm nghênh đón. Bây giờ, không phải là giống như chúng tôi không có thành ý, không có tác phong của chủ nhà sao?" Một giọng nói quen thuộc

vang lên, Diệp Hiểu Hạ cảm thấy kỳ quái, giương mắt nhìn, lại thấy Không Đồng đứng ở xa xa, trên mặt mang theo ý cười trong suốt.



Hội trưởng? Hóa ra người tên Vân Ẩn này cũng là hội trưởng của nghiệp đoàn.



Vân Ẩn chậm rãi xoay người nhìn Không Đồng nhẹ nhàng cười: "Vốn chỉ là đi

ngang qua, vừa hay gặp chút việc nhỏ, cũng chỉ dừng chân một chút, sao

dám quấy rầy quý đoàn?"


Hắn cùng cô hẳn là, hẳn là sẽ không gặp lại nữa đi.



Ha ha, ha ha...



Chính cô cũng cảm thấy cười đến vô lực.



"Hiểu Hạ! Cô quen biết Vân Ẩn à? Quen biết thế nào? Quen biết ở đâu? Cô không phải mới chơi sao? Làm sao có thể quen hắn? Có phải cô quen hắn trong

hiện thực không?" Diệp Hiểu Hạ còn đang bị ánh mắt của hắc y nam tử kia

làm cho đông cứng tại chỗ, liền nghe thấy khung mật thoại kêu lên, vừa

nhận liền truyền đến một tràng câu hỏi như pháo nổ của Tương Tư Túy.



"Anh đang nói cái gì vậy?." Bởi vì âm thanh của Tương Tư Túy quá lớn, Diệp

Hiểu Hạ nhịn không được xoa xoa lỗ tai, nhăn mày lại: "Anh đang nói cái

gì đấy? Cái gì mà biết với không biết."



"Cô đừng trả lời có lệ

với tôi! Tôi vừa nghe lão Hồng nói, ở quán trà thấy cô và Vân Ẩn ở cùng

nhau, hai người rốt cuộc có quan hệ gì?"



Tiếp tục cau mày, tại

sao nghe được lời này lại cảm thấy không đúng chứ? Sao cô lại có cảm

giác như mình là dâm phụ trèo tường bị chồng phát hiện vậy?



"Chúng tôi không có quan hệ gì."



"Thế cô thân thiết với hắn như vậy làm gì? Hắn còn nói muốn lần sau gặp lại, hai người rốt cuộc có quan hệ gì?"



Dựa vào, tại sao hắn càng nói lại càng không đúng.



Diệp Hiểu Hạ nổi giận, vừa rồi vì hắc y nam tử kia hiểu lầm mà suýt mạo hiểm mất mạng, xúc động cứu hắn giờ này phút này toàn bộ biến thành phẫn nộ

đổ lên đầu Tương Tư Túy: "Quan hệ? Anh nghĩ là quan hệ gì? Chẳng lẽ tôi

với hắn là gian phu dâm phụ?"