Cực Hạn

Chương 73 : Mỗi người đều có lần đầu tiên

Ngày đăng: 02:10 19/04/20


Xã hội mới bây giờ chính là tốt, Trung Quốc mới chính là tốt.



Nếu đặt ở xã hội cũ, bị gọi đến bên trong cục công an, không chết cũng lột da.



Lúc này Diệp Hiểu Hạ ngồi trong một gian phòng họp sửa thành phòng thẩm

vấn, ánh sáng đầy đủ, không giống trên TV chiếu cái loại chỉ có một ngọn đèn, cũng không có song sắt gì đó. Một nam một nữ hai người ngôi đối

diện cô, thái độ tương đối tốt, ít nhất tốt hơn tên ngậm tăm. Mà trên

tường sau lưng bọn họ viết mấy chữ to, khiến cô nhìn thế nào cũng thấy

kỳ quái.



Kháng cự thì nghiêm, bộc trực thì lượng.



Rõ rang cô không làm gì, vì sao vừa ngồi xuống cô liền cảm thấy cô giống như một người tội ác tày trời vậy?



Về phần toàn bộ quá trình, Diệp Hiểu Hạ cảm thấy như lọt vào sương mù.



Tra tấn bức cung? Không có.



Vu oan giá hoạ? Càng không có.



Diệp Hiểu Hạ nhìn cốc giấy trước mặt, sương khói lượn lờ thuyết minh này chén nước mới rót không lâu.



Nữ cảnh sát nhân dân xoay xoay bút, nhìn cô: "Ngươi xác nhận là còn tiền? Không có việc."



Diệp Hiểu Hạ sắp khóc rồi, cô đã nói vô số lần, sao vẫn còn hỏi vậy ? "Đúng

vậy, bạn cùng phòng trước đây của tôi thiếu tiền bọn họ, giờ hắn đi rồi, tôi giúp hắn trả số còn lại."



Thực ra cô nghĩ nói cô là bị ép

buộc hơn nữa đó là bọn cho vay nặng lãi, nhưng nếu nói như vậy ... Mạng

nhỏ của cô có có giữ được không? Tính cục công an này an toàn, nhưng cô

cũng không thể trong ở cục cảnh sát cả đời.



"Được rồi, cô đi đi,

nếu có chuyện gì chúng tôi sẽ gọi cô." Nữ cảnh để cô đóng dấu tay lên

lời khai, sau đó đóng lại, ý bảo nam cảnh sát bên cạnh mang Diệp Hiểu Hạ ra ngoài.
Hạ chuyển ánh mắt qua.



Chỉ thấy, xem cô như trung tâm... Không,

phải nói, lấy Tố làm trung có một vòng người chi chít vây quan, có người thậm chí còn đi lên mái hiên của lầu hai Trà Hương lâu, đồ sộ hơn cả

vây xem Phượng tỷ. Mà trước mặt cô có không ít cờ khiêu chiến, nói

chuyện đúng là người vừa mới quăng cờ bên chân cô.



"Giờ có rảnh

không ?" Người này rõ ràng nói chuyện với Tố, nhưng Tố lại giống như

không có nghe thấy, hơi nghiêng mặt nhìn Diệp Hiểu Hạ.



Diệp Hiểu

Hạ vẫn còn cảm thán đại quân một mảnh lá cờ này thật đồ sộ, lại nghe

thấy câu hỏi của Tố, trong lúc nhất thời cô phản ứng không kịp, "A ? Cái gì ? Cái gì rảnh ?"



"Xin hỏi, tôi có thể phỏng vấn cô một chút

không?" Tố bên kia còn chưa trả lời, cánh tay Diệp Hiểu Hạ lại bị người

túm một chút, cô không thể không dời lực chú ý từ trên người Tố tới

người đang kéo cô.



Đây là một cái cô gái diện mạo vui vẻ, ánh mắt thật tròn, miệng thật tròn, khuôn mặt cũng thật tròn, khi cười rộ lên

hai gò má lộ lúm đồng tiền càng tròn. Cô mặc một thân đồ tân thủ, phân

không rõ chức nghiệp, đang cười tủm tỉm nhìn Diệp Hiểu Hạ.



"Phỏng vấn cái gì?" Diệp Hiểu Hạ cảm thấy không hiểu gì cả, đến cùng là phát

sinh chuyện gì, cô login chưa dươc một phút đồng hồ, sao thấy giống như

chỉ số thông minh giảm xuống không ít.



"Tôi là phóng viên vương

bài của《 cực hạn OL》 Yến tử lâu thủ tịch Vi Lam Tháng Sáu." Vi Lam Tháng Sáu báo tên của mình rõ ràng mang theo một chút kiêu ngạo, lộ ra hai

cái răng khểnh, rất là đáng yêu: "Xin hỏi một chút, vị cao thủ đầu

bảng Tố này ngây người ở đây hai mươi mấy giờ có phải đang đợi cô không

?"