Cực Hạn

Chương 79 : Chiến đấu (thượng)

Ngày đăng: 02:10 19/04/20


Hệ thống không ngừng

thông báo cho hai bên chuẩn bị, Vi Lam Tháng Sáu hạ thắt lưng, hít một

hơi thật sâu, khi cô đứng thẳng dậy, Diệp Hiểu Hạ ngạc nhiên phát hiện

cô cư nhiên thay một bộ trang bị khác, một chiếc áo choàng màu xanh vô

cùng tinh xảo khoác trên người cô, hai tay cầm song hoàn. Cô tự nhiên

thấy ánh mắt kinh ngạc kia của Diệp Hiểu Hạ, vì thế cười gượng vài

tiếng: "Mặc tân phục tương đối tốt, hắc hắc, hắc hắc."



Diệp Hiểu

Hạ gật gật đầu, thì ra Vi Lam Tháng Sáu là đan sĩ, tuy rằng rất ít tổ

đội với đan sĩ, nhưng từng qua không ít đan sĩ. Vi Lam Tháng Sáu là đan

sĩ đầu tiên cầm song hoàn mà cô gặp thấy, xem ra cô gái này trang bị

không kém.



"Tố đại thần, một hồi chúng ta đi hả?" Vi Lam Tháng

Sáu nhìn Tố vẻ mặt trầm tĩnh, tuy chỉ có ba người, nhưng kéo Thiết Đầu

này rõ rang sẽ làm chậm lại tốc độ hành động, huống chi cô không biết

năng lực chiến đấu của Diệp Hiểu Hạ, hơn nữa ba người chưa từng hợp tác, nếu không bàn bạc tới chiến thuật, chỉ sợ một hồi hội sẽ rất vất vả.



Tố cụp mí mắt xuống, hơi hơi trầm ngâm một chút, nói: "Bên phải, ngõ nhỏ, cần ẩn nấp."



Diệp Hiểu Hạ gật gật đầu tỏ vẻ đã biết, sau đó cô cảm thấy bản thân phải nói rõ một chút, "Tôi chưa đánh nhau với người khác, không có kinh nghiệm

gì."



Lời của cô làm hai người nao nao, nhưng Tố nói rất nhanh:

"Vi Lam Tháng Sáu, cô đi ở giữa mang NPC." Sau đó anh chuyển hướng gương mặt về phía Diệp Hiểu Hạ, "Cô đi cuối cùng."



Giờ phút này không

có ai phản đối Tố nói, Vi Lam Tháng Sáu kéo Thiết Đầu, Diệp Hiểu Hạ cũng bắt đầu lật xem kỹ năng của mình, nhìn xem có cái gì có thể sử dụng,

không khỏi có chút khẩn trương.



Diệp Hiểu Hạ bên này đang khẩn

trương, hệ thống bên kia đã không ngừng thông báo, giống như bùa đòi

mạng vậy: "Đếm ngược thời gian chiến đấu, ba, hai, một!"
đi ra, trên mặt cô mang theo sắc mặt vui mừng khó nén nói với hai người: "Hắc, đúng là vậy, cửa hàng này là tiệm thuốc, trừ một ít dược liệu

rời, còn có rất nhiều dược thành phẩm, chúng ta có thể không cần dùng

dược của mình."



Tố quy phạm lắc đầu, "Chỉ sợ thiên hạ không có chuyện tốt như vậy."



Diệp Hiểu Hạ cũng nghĩ nghĩ rồi cự tuyệt Thiết Đầu: "Trên người chúng tôi

còn dược, tạm thời không ăn, đợi đến khi không có dược lại cầm."



Tuy Vi Lam Tháng Sáu không quá vui khi phải buông tha cho dược phẩm đã tới

tay, nhưng suy nghĩ vì đại cục, cuối cùng vẫn trả dược về.



Lúc

này Thiết Đầu bỗng nhiên ngẩng đầu, bộ dáng dụng tâm lắng nghe, nó nhỏ

giọng nói: "Mọi người nghe, phố bên kia giống như có tiếng động."



Ba người cẩn thận lắng nghe, quả nhiên, bên kia phấn hồng phố có tiếng

vang rất nhỏ truyền tới, tuy rằng nghe không rõ rang lắm, nhưng là mơ hồ có thể biết là tiếng người chơi phóng thích kỹ năng. Tố đứng lên từ

trên đất, nhẹ nhàng nhảy lên, anh giống như mọc ra hai cánh dừng trên

nóc nhà, toàn bộ động tác tuyệt đẹp, lưu loát như nước chảy mây trôi,

khiến Vi Lam Tháng Sáu vội vàng lấy máy ảnh ra chụp hình mấy tấm.



Nhưng, cuối cùng vẫn là chậm một chút, chỉ chụp được khi anh ngừng lại trên

nóc nhà, khiến cô không khỏi vỗ ngực liên tục oán động tác của mình

chậm.



Diệp Hiểu Hạ đứng phía dưới, nhẹ giọng hỏi Tố: "Là tình huống gì?"



Tố quay đầu lại, nhảy xuống mái hiên, nói với hai người: "Đại khái năm người."



Nghe thấy người này nói, trong lòng Diệp Hiểu Hạ nhịn không được lo lắng,

bọn họ chỉ có ba người, làm sao đối phó được năm người. Hình như Tố nhìn ra tâm sự của cô, rút trường kiếm ra, đi về phía trước, vừa đi vừa nhàn nhạt nói: "Không sao."