Cực Hạn

Chương 80 : Chiến đấu (Hạ)

Ngày đăng: 02:10 19/04/20


Hình như trên người

người này mang theo một loại ma lực kỳ quái, dù bề ngoài thoạt nhìn lạnh nhạt, nhưng vẫn mang lại cho người ta cảm giác an toàn.



Giống

như lúc này, anh chỉ nói hai chữ như vậy, thậm chí giọng nói của anh

cũng không lớn, nhưng khiến trái tim đang chìm trong hoảng loạn mạnh mẽ

của Diệp Hiểu Hạ chậm rãi bình tĩnh lại. Hít sâu mấy hơi, rồi cấp Tốc

theo sau anh đi về trước.



Nếu chỉ nói về khoản diệt quái, thật sự không có gì khó khăn, tuy phấn hồng phố cũng coi như phó bản khá lớn,

chỉ mới hơn một giờ, ba người đã đi ngang qua toàn nhà đánh dấu trung

tâm của phấn hồng phố —— Miên Vân Lâu . Khi đi ngang qua Miên Vân Lâu,

Thiết Đầu dừng bước, ngẩng đầu nhìn lên trên, Diệp Hiểu Hạ cũng dừng

bước, ngẩng đầu nhìn theo nó.



Quả nhiên, trên tầng cao nhất của

tòa lâu kia có một nữ tử tuổi trẻ đang đứng, cô ta mặc quần áo hoa lệ,

lẳng lặng đứng ở nơi đó, nhìn xa xa, xinh đẹp không gì sánh nổi.



"Nơi này hẳn là trung tâm của phó bản phấn hồng phố này." Vi Lam Tháng Sáu

tinh tế lắng nghe xong động tĩnh xong quanh, sau đó chỉ hướng Đông Bắc

nói: "Bọn họ còn chưa tới, chúng ta tiềm hành mà đi."



"Bọn họ có

thích khách đoản đao, hẳn là ở gần chúng ta, cẩn thận một chút." Diệp

Hiểu Hạ nhìn ngã tư đường cách đó không xa có ánh sáng kỹ năng thoảng

qua, nhíu mày.



"Đi." Tố không có vẻ gì là lo lắng cả, quay đầu

cấp tốc phóng đi ngã tư đường có một mảnh kỹ năng thoảng qua kia, Vi Lam Tháng Sáu và Diệp Hiểu Hạ theo sát sau anh.



Trong phó bản này

tràn đầy mùi son phấn nhàn nhạt, phảng phất đang xác minh cái tên phó

bản này vậy. Mà trong mùi son phấn nhàn nhạt này, giờ này khắc này đã
+1", một người tử vong, thì nghe hệ thống thông báo một tiếng. Cũng

không kịp nhìn, bọn họ tiếp tục phóng đi đại bản doanh của đối phương.

Vi Lam Tháng Sáu cảm thấy Thiết Đầu chạy quá chậm, dứt khoát cõng đứa

trẻ này lên lưng, ba người chút không dám ở lại lâu : "Đầu mục của bọn

họ hẳn là sẽ không động ."



"Tử vong trong chiến trường có rớt cấp không?" Diệp Hiểu Hạ thấy sáu người trong thời gian mấy phút đã bị Tố

giết chết toàn bộ, không khỏi có chút lo lắng, chết như vậy lập tức rớt

cấp, có phải quá mệt không.



"Không, sẽ rớt kéo dài." Vi Lam Tháng Sáu cắn chặt răng, "Hơn phân nửa bọn họ sẽ sống lại ở điểm phục sinh,

lập tức tiến lên lần nữa, Hiểu Hạ cô cẩn thận một chút, da cô quá mỏng."



Quả nhiên, chưa qua được mấy con phố, đã thấy một thương khách và một đao khách nghênh diện mà đến.



"Khống chế!"



Ngay khi Tố kêu lên, băng sương đầy trời của Diệp Hiểu Hạ đã xuất thủ, con

đường trước mặt họ bị một mảnh băng bao trùm, mà Vi Lam Tháng Sáu phía

sau quăng ra kỹ năng choáng váng tập thể. Vô luận là người chơi hay là

quái, chỉ cần bị khống chế, là giống như cọc gỗ không có lực đánh trả,

khi thời gian choáng váng mười lăm giây còn chưa hết, đao khách và

thương khách đã ngã xuống. Bốn người theo sau mà đến tuy không nghênh

diện tiến lên, nhưng khi đối mặt Tố, không một người nào thoát được.



Trận chiến này nếu chỉ là như vậy, thật sự thắng quá dễ, ngay lúc Diệp Hiểu

Hạ và Vi Lam Tháng Sáu cho rằng lần này tất thắng, chỉ thấy từ trên trời giáng xuống một hỏa cầu vĩ đại, bay về phía hai người!



Vi Lam

Tháng Sáu là người thường xuyên PK, gặp tình huống như vậy không chút

chần chờ, kéo Thiết Đầu lập tức vọt vào trong ngõ nhỏ né tránh, mà Diệp

Hiểu Hạ nhìn hỏa cầu vĩ đại kia, trong lúc nhất thời không phản ứng kịp, chỉ biết ngây ngốc đứng ở nơi đó.