Cực Hạn
Chương 82 : Thế giới điên cuồng
Ngày đăng: 02:10 19/04/20
【 thế giới 】Ái Nhân
Tử Tước: Diệp Hiểu Hạ, ta với ngươi thế bất lưỡng lập, có bản lĩnh thì
đừng dựa vào đàn ông, chỉ biết giả bộ đáng thương, mỗi ngày ôm đùi đàn
ông giết người thì tính là bản lĩnh gì!
【 thế giới 】 Mắt Mèo Mị:
tiểu Tử, đừng nói , nói không chừng đàn ông là ăn bộ dạng kia! Nhìn thì
vô hại, không biết trong khung là thế nào! !
【 thế giới 】 Ngoái
Đầu Nhìn Lại Túy Khuynh Thành: chuyện gì vậy chuyện gì vậy? Cầu chia sẻ ! Quần chúng không rõ chân tướng vây xem.
【 thế giới 】 Nghịch Lưu Mà Lên: chuyện gì vậy chuyện gì vậy? Cầu chia sẻ ! Quần chúng không rõ chân tướng vây xem +1
【 thế giới 】 Một Trương Mao Gia Gia: Tố, mày là một cao thủ đầu bảng, khi dễ nick nhỏ tính là bản lĩnh gì? Người như mày cũng xứng làm cao thủ?
Tao thấy mày căn bản là rác ở trong rác!
【 thế giới 】 Động Lực Phá Xe Lửa: chuyện gì vậy chuyện gì vậy? Cầu chia sẻ ! Quần chúng không rõ chân tướng vây xem +2
【 thế giới 】Ái Nhân Tử Tước: Diệp Hiểu Hạ, sau này mày đi cẩn thận một
chút cho tao, tap thấy mày một lần giết một lần, có bản lĩnh thì mày cả
đời ở trên đùi đàn ông đi!
【 thế giới 】 Cố Hương Vân: Tố, Công
hội Năm Ánh Sáng Giữa Hè khai chiến phó bản mày một kẻ không bang không
phái đi theo làm cái gì! ! ! Tao lấy danh nghĩa phó hội trưởng Công hội
Năm Ánh Sáng Giữa Hè tuyên bố, Công hội Năm Ánh Sáng Giữa Hè từ hôm nay
trở đi toàn bộ truy nã Tố, Diệp Hiểu Hạ, Vi Lam Tháng Sáu! Người của
Công hội Năm Ánh Sáng Giữa Hè chỉ cần nhìn thấy ba người này, gặp một
lần giết một lần!
【 thế giới 】Xã Hội Cũ Tốt: Tố? Cao thủ đứng đầu bảng ? Vi Lam Tháng Sáu? Phóng viên kim bài của Yến Tử Lâu ? Diệp Hiểu
Hạ? Không biết... Ba người này đến cùng vì sao đi cùng nhau vậy? Có phải có JQ không ? Cầu chia xẻ cầu Bát Quái cầu thỏa mãn! ! ! !
Ba
người vừa ra khỏi phó bản sao, còn chưa nói gì, Vi Lam Tháng Sáu lập tức nghe thấy kênh mật ngữ của mình điên cuồng vang lên. Cô vội vã nhận, mà Diệp Hiểu Hạ cũng nhận được mật ngữ của Tương Tư Túy, Bất Đắc Dĩ và Tay Nhỏ Bé Lạnh Lẽo, đều là hỏi cô đến cùng vì chuyện gì mà bị truy nã trên thế giới.
Diệp Hiểu Hạ không hiểu ra sao, chỉ có thể trả lời bọn họ để cô xem thế giới trước lại nói. Tố yên tĩnh đứng bên người dường
như hoàn toàn không có bị mật ngữ quấy rầy, anh ôm tay đứng một bên, đợi khi Diệp Hiểu Hạ nhận mật ngữ xong, mới nói: "Đi gặp Vân Ẩn thôi."
"Chờ một chút!" Không đợi Diệp Hiểu Hạ trả lời, Vi Lam Tháng Sáu vừa mới
nhìn thế giới biết rõ mọi chuyện gọi hai người lại: "Hai người mau nhìn
không thấy tiếng gì, cô nghe thấy Vi Lam Tháng Sáu quát to một tiếng:
"Tố đại thần, anh nói thật sao?"
"Đừng có đi theo tôi." Biểu cảm
trên mặt không thay đổi, chỉ buông mí mắt xuống, vươn tay nhẹ nhàng vỗ
vỗ bụi dính trên áo choàng màu đen của mình, cảm xúc không nhìn kia,
giống như tro bụi chính là Vi Lam Tháng Sáu trước mặt vậy.
Làm
một phóng viên vĩ đại, trình độ ghét bỏ này đối với Vi Lam Tháng Sáu mà
nói chỉ là một bữa ăn sáng, cô trực tiếp không nhìn động tác của Tố. Cô
giống một người đàn ông hà khí vỗ bả vai Tố, tùy tiện cười: "Tôi biết
rồi, Tố đại thần, anh là một người chơi cao cấp như vậy, nhất định sẽ
thật thượng đạo [chỗ này không hiểu], anh yên tâm, quy củ giang hồ này
tôi cũng biết, chỉ cần anh nói với tôi tin tức của người nọ, tôi cam
đoan thời gian gần đây kiên quyết sẽ không hiện ra trước mắt anh!"
Tố chỉ là mát mát liếc mắt nhìn Vi Lam Tháng Sáu một cái, hiển nhiên là
cực không tin cách nói của cô. Dưới ánh mắt khinh bỉ của anh, Vi Lam
Tháng Sáu cũng cảm thấy tươi cười của mình có chút không nhịn được, cô
xấu hổ buông tay xuống đang vỗ bả vai Tố. Vuốt vuốt tóc, tiếp tục hắc
hắc cười gượng .
"Ngọc Sơn." Tố vươn tay vỗ vỗ bờ vai bị Vi Lam Tháng Sáu sờ qua, xoay người không nhìn cô.
"OK! Tố đại thần, chúng ta núi xanh còn đó, nước biếc thượng lưu, sau này
còn gặp lại!" Vi Lam Tháng Sáu cũng nói được làm được, sau khi có được
đáp án, trực tiếp rời khỏi tiểu đội, cô ôm quyền với Tố, thập phần hào
khí. Sau đó cười hì hì nhìn Diệp Hiểu Hạ nói: "Hiểu Hạ, muốn hành tẩu
giang hồ nhất định phải làm được mắt nhìn bốn hướng tai nghe tám phương, mới giữ được sinh mệnh không lo lắng."
Diệp Hiểu Hạ gật gật đầu, điều này cô cũng phát hiện, dù cô tính thành thành thật thật kiếm tiền
trả nợ, nhưng trong trò chơi hình như có mấy chuyện mạc danh kỳ diệu*
tìm tới cô, nếu cô biết nhiều hơn một chút, nói không chừng có thể tránh mấy phiền toái này ."Ừ, tôi biết rồi, cám ơn cô nhắc nhở, Tháng Sáu."
* mạc danh kỳ diệu: không hiểu ra sao cả, không sao nói rõ được, quái lạ.
Cô nói rất chân thành, Vi Lam Tháng Sáu cười thân thiết, nhưng không biết
vì sao, Diệp Hiểu Hạ nhìn tươi cười của Vi Lam Tháng Sáu chỉ cảm thấy
sống lưng mình mạc danh kỳ diệu phát lạnh.