Cực Hạn

Chương 86 : Con người giống như đánh răng

Ngày đăng: 02:10 19/04/20


Diệp Hiểu Hạ thấy cô

gái này chỉ cảm thấy tóc gáy đều dựng thẳng lên, người này là ai vậy ?

Là một người chơi khác đến luân bạch cô sao? Nhìn cô ta lắc lư vòng eo,

chậm rãi đi tới, vậy mà cứ đi về phía cô.



Không, cô không muốn bị luân bạch, cô không muốn bắt đầu lại từ đầu. Điều này khiến Diệp Hiểu

Hạ càng hoảng loạn hơn, hận không thể lập tức rời khỏi chỗ này, cô hung

hăng gõ khối "Thủy tinh" kia, sức lực của cô bị phản xạ lại như trước,

kết quả như vậy khiến cô tràn ngập bất lực.



Cô ngẩng đầu nhìn

tình huống bên kia "Thủy tinh", thấy Tố đang đứng ở nơi đó, mày của anh

hơi hơi nhíu lại, ánh mắt hơi hơi lóe lên , tuy vẻ mặt hờ hững như

trước, nhưng nhìn thế nào cũng không giấu được kinh ngạc dưới lớp hờ

hững. Bỗng nhiên anh cúi đầu lấy tay che khóe miệng, nhẹ nhàng ho khan

vài tiếng, máu đỏ cứ như vậy chảy ra từ khe hở, có thể nhìn thấy ngoại

thương trên người anh rất nặng, nếu còn không trị liệu, chỉ sợ dù người

khác không luân bạch anh, thương tích trên người cũng có thể tự luân

trắng anh.



Cuối cùng, anh lựa chọn rời khỏi.



Trong nháy

mắt anh xoay người kia, tay Diệp Hiểu Hạ dán trên thủy tinh bị một lòng

bàn tay mềm mại , ấm áp cầm lấy. Cô sợ hãi quay đầu, nhìn cô gái cười

dịu dàng kia, cảm thấy toàn thân không có chỗ nào không run lên.



Nhưng cô ta giống như không chú ý tới sợ hãi của cô, mỉm cười như trước: "Tôi nói rồi, dù cô kêu lớn tiếng anh ta cũng không nghe thấy ."



"Cô

là ai ?" Chẳng những Diệp Hiểu Hạ trên người phát run, ngay cả giọng nói cũng run lên. Cô gái này tuy thoạt nhìn cười thật dịu dàng, nhưng lại

lộ ra một loại u ám kỳ lạ, giống như sứ giả xinh đẹp yêu diễm bắt người

đến địa ngục vậy. Đến cùng cô ta là người chơi hay là NPC? Trò chơi Cực hạn này làm quá mức chân thật, thực ra người chơi và NPC cơ hồ không

khác nhau, trừ bỏ NPC đặc biệt có thể phân biệt bằng vẻ ngoài, những

NPC khác thật sự rất khó phân biệt.



"Tôi là ai ?" Cô gái quay đầu hít một hơi, giống như vô cùng nghiêm túc suy nghĩ vấn đề này: "Vấn đề

này thật lâu không có người hỏi qua tôi. Tôi sẽ không trả lời ."



Xem ra không phải người chơi mà là một NPC, không phải người chơi thì sẽ

không người năm ánh sáng giữa hè phái tới giết cô. Sau khi xác nhận tình huống này, Diệp Hiểu Hạ mới thở ra một hơi thật dài, sợ hãi không hiểu
Mà giữa những người này cư nhiên còn có mình và Tố...



Diệp Hiểu Hạ hắc tuyến đầy người, cô không ngừng nói với mình, những kẻ ngốc này là đồ nhái, đám ngốc này là đồ nhái, như vậy trong lòng mới xem như dễ chịu.



Những người này ăn thịt xong, cư nhiên quay lại nơi lúc nãy bắt đầu đánh nhau.



Dè dặt cẩn trọng leo xuống khỏi trên cây, Diệp Hiểu Hạ nhìn một đám lại

bắt đầu đánh nhau kia, chỉ cảm thấy đầu lớn ra. Chuyện này thật là làm

người ta buồn nôn, rõ rang là trường hợp nghiêm túc khủng bố kinh sợ

khiến người ta lòng tràn đầy chua xót, trải qua một hồi biến cố như vậy, Diệp Hiểu Hạ cảm thấy bộ phim kinh dị này thấy thế nào cũng giống như

phim hài vô ly đầu.



Con người, quả nhiên thật giống như đánh răng, một tay cầm dụng cụ làm sạch (hài kịch), một tay cầm cốc chén (bi kịch).



Nhìn một đám người bị Mông Hãn dược làm té xỉu... Không, phải nói là một đám quái bị Mông Hãn dược làm té xỉu, Diệp Hiểu Hạ vừa phóng hỏa, vừa nghĩ

tới cảm giác trong lòng, không có ngôn ngữ nào diễn tả được.



Nhìn mình trong hỏa diễm không ngừng hiện lên chữ số thương tổn, đối với

những người khác còn tốt, ít nhất còn có một trăm hai trăm thương tổn.

Nhưng là đối với "Tố", luôn luôn chỉ có một chút thương hại, thường

thường còn "MISS", điều này khiến Diệp Hiểu Hạ thật sự hết chỗ nói rồi.

Chỉ cần vừa phóng hỏa thiêu vừa dùng tia chớp đánh, may mà trên người cô mang nhiều lam, muốn trong thời gian ngắn thiêu chết nhóm quái này cũng không khó.



Chẳng qua, nhìn mình, Diệp Hiểu Hạ vừa phóng hỏa vừa

thật không biết mùi vị. Công kích quái có khuôn mặt giống "Tố" đã khiến

cô đủ không thoải mái, chuyện tự mình thiêu mình càng khiến cô cảm thấy

toàn thân không thích hợp.



Cô đành phải vừa thiêu vừa không ngừng mê hoặc mình, đám ngốc này là đồ nhái...



Đám quái này cấp bậc cao hơn cô không ít, giá trị kinh nghiệm phong phú vô

cùng, mới thiêu chết hai ba Hồng Y cô đã tang một cấp, lại có thể thay

Vô Hoạn Châu tiếp tục thiêu.



Không thể không nói, cô đối với

"mình" và "Tố" vẫn tương đối bất công, ít nhất phóng hỏa trên người bọn

họ không nhiều lắm, làm cho khi tất cả Hồng Y đều hóa thành kinh nghiệm

bay vào cột vào kinh nghiệm của cô, "Diệp Hiểu Hạ" và "Tố" còn chưa hạ

bao nhiêu huyết.