Cực Phẩm Tài Tuấn
Chương 15 : Suy tính
Ngày đăng: 22:51 21/04/20
Mặc dù tiểu thiếp thân phận thấp hèn, nhưng cũng tùy, Đường lão thái
quân muốn đánh muốn giết, muốn cho muốn bán Trân di nương thì đó là
chuyện bình thường, Đường Kính Chi lại khác.
Trận đòn này đánh xuống
không phải là đánh bà ta, mà là đánh phụ thân đã qua đời của Đường Kính
Chi, đánh vào mặt Đường lão thái quân.
"Òa!" Một tiếng, Trân di nương quỳ xuống đất tru tréo:
- Đấy Lão thái quân nghe đi, Nhị gia muốn đánh tỳ thiếp kìa, đánh 50 gậy
nữa, không phải là muốn lấy mạng tỳ thiếp là gì, còn nhi tử đáng thương
của tỳ thiếp nữa ... Lão thái quân, Trân Nhi không sống được nữa rồi,
không hầu hạ người được nữa rồi, cứ đề Nhị gia đánh chết tỳ thiếp đi...
Dù Đường lão thái quân có cưng chiều Đường Kính Chi, lúc này cũng giận
không nói lên lời, đúng vậy, theo thân phận mà nói, địa vị Trân di nương không thể so với Lâm Úc Hương, nhưng nói gì thì nói bối phận Trân di
nương cũng hơn Đường Kính Chi một bậc, là nữ nhân của phụ thân Đường
Kính Chi, vương triều Minh Hà trọng lễ trọng hiếu, phận là nhi tử, sao
dám đánh nữ nhân của phụ thân?
Lại còn 50 gậy.
Nếu để truyền ra ngoài, chưa nói nô tài trong phủ sẽ nghĩ gì, mà thể diện Đường gia cũng mất hết rồi.
Đường Kính Chi mặc dù lên tiếng trong lúc lửa giận lấn át lý trí, nhưng trong lòng sớm có cân nhắc, thấy Đường lão thái quân giận run người, không đi khuyên can, mà nhìn quanh một vòng:
- Các ngươi lui cả đi, ta có chuyện muốn thương lượng với lão thái quân, còn con tiện tỳ kia, kéo đi nhốt vào phòng chứa củi đã.
Dùng tay chỉ vào Trân di nương.
Đám hạ nhân người này nhìn người kia, người kia đủn người khác, không ai
dám động thủ trước tiên, Đường Kính Chi sợ Trân di nương lại giờ trò vật vã ăn vạ ra đây bèn quát lớn:
- Còn chưa ra tay, ngay cả lời gia chủ các ngươi cũng không thèm nghe nữa à?
Đường Kính Chi làm gia chủ ba năm, trên người tự có uy thế, lúc này vừa lớn
- Lăng Nhi, cháu muốn ta tức chết đấy à?
Đường lão thái quân thở phì phì một lúc lâu mới hơi hoàn hoãn được trở lại.
Lời này nếu trước bữa cơm hôm nay sẽ làm Đường Kính Chi khổ sở vô cùng, dù
sao Đường lão thái quân rất thương yêu chiều chuộng y, nhưng qua màn coi thường mạng người, không phân biệt trắng đen trái phải muốn đánh chết
Thúy Nhi, y cuối cùng đã nhìn rõ bộ mặt thật của Đường lão thái quân.
Trong bộ phim cổ trang, đây là ác bà bà điển hình trọng nam khinh nữ, chỉ bao che con cháu của mình bất kể trắng đen đúng sai.
- Nãi nãi, từ nhỏ tới lớn người thương cháu nhất, sao cháu cố ý làm nãi
nãi giận cho được? Nhưng Trân di nương dĩ hạ phạm thượng, làm loạn quy
củ, hơn nữa nãi nãi cho rằng cháu chỉ vì không nhịn nổi giận mới làm thế sao?
Đường lão thái quân biết con người của cháu trai, nghe thế dễ chịu hơn nhiều, nghi hoặc hỏi:
- Rốt cuộc là cháu có suy tính gì?
- Nãi nãi, hôm qua cháu đã nói rồi mà, hiện giờ bên ngoài đang có kẻ nhìn vào gia sản Đường gia ta như hổ đói, hận không thể nhào bổ vào ngoạm
một miếng nuốt gọn. Nhưng nãi nãi nghe rồi, tựa hồ không để trong lòng.
Đường lão thái quân càng chẳng hiểu ra sao, mình sao có thể không để chuyện
này trong lòng, nếu chẳng phải lo cho tương lai của Đường phủ, cần gì
phải nâng Đường Lễ Chi lên?
Đường Kính Chi thấy lão thái quân vẫn còn chưa hiểu, lại nói:
- Nãi nãi thấy cháu bị bệnh nặng, có ý muốn bồi dưỡng người kế thừa gia
tộc mới, điều này cháu hiểu. Nhưng cháu đã nói bên ngoài đang có kẻ chăm chăm nhìn vào, sao có thể để vị trí đó cho Tam đệ.
- Tính tình
Tam đệ ra sao người hiểu hơn ai hết, háo sắc phong lưu, không có chí
lớn, tính tình ngông cuồng, nhưng lại chẳng có bản lĩnh gì. Nói trắng ra là hạng đầu óc đơn giản dễ kích động, nó quanh năm gây chuyện bên ngoài đã bao giờ chịu thôi đâu, tính cách như thế có thể gánh vác trọng trách của Đường phủ sao? Với tính cách của Tam đệ, người ta khiêu khích một
chút là nó dám làm chuyện giết người phóng hỏa, nãi nãi bảo tính nó như
thế có thể kế thừa vị trí gia chủ không?