Cực Phẩm Tài Tuấn

Chương 18 : Dâng hương

Ngày đăng: 22:51 21/04/20


- Nãi nãi, ngọn núi này thực sự quá cao, hay là thế này đi, mỗi người leo một trăm bậc thang đá bày tỏ lòng thành, sau đó ngồi kiệu lên nũi, nếu

không mọi người sẽ không chịu được.



Đường lão thái quân nghĩ cũng có lý, liền đồng ý, rồi lên kiệu mềm do hai người khiêng đi trước, đoàn người nối nhau đi theo, Đường Kính Chi cho dù có thương những nữ nhân

của mình nhưng cũng hết cách, quay đầu sang thấy Lâm Úc Hương trừng

trừng nhìn mình, tựa hồ đang nói vì sao vừa rồi không nói là 50 bậc mà

lại nói là 100 bậc?



Tiếp đó không thèm để ý tới y nữa, giận dỗi vịn tay nha hoàn lên núi.



Từ sau sự kiện Trân di nương gây chuyện ồn ào, hai mẹ con Trân di nương và Đường Lễ Chi bị Đường lão thái quân coi giữ nghiêm ngặt, ngoài ra còn

liên lụy tới hơn 50 nha hoàn và hạ nhân chứng kiến sự kiện ngày hôm đó,

tất cả đều bị bán đi thật xa, sau đó mua về một nhóm mới.



Trong lần

thay máu lớn này, Lâm Úc Hương được toại nguyện, tự chọn cho mình bốn

nha hoàn thiếp thân, lần lượt đặt tên là Tri Xuân, Tri Hạ, Tri Thu và

Tri Đông.



Hôm nay đi cùng với Đường Úc Hương là hai nha hoàn Nhi

Đông và Tri Thu, hai tiểu nha hoàn này đều rất xinh xắn, lanh lợi, được

lòng Lâm Úc Hương.



Nhu Nhi cười ngọt ngào với Đường Kính Chi, rồi hưng phấn nhấc váy đi theo, trong lòng nàng không hề có chút oán trách

nào, thậm chí thầm hạ quyết tâm không ngồi kiệu, leo hết tất cả bậc

thang cầu phúc cho tướng công, nàng xuất thân bần hàn, chuyện vất vả từ

bé đã quen rồi, nên leo núi không có vấn đề với nàng, ngược lại từ khi

gả vào Đường gia tới nay đã gần hai tháng không được ra ngoài, lúc này

như con chim non sổ lồng, chẳng muốn ngồi kiệu, Nhu Nhi chưa được an bài hạ nhân, chỉ có một thô bà sử hơn 30 tuổi đi theo đảm bảo an toàn cho

nàng.



Sương Nhi vẫn ngây ngốc nhìn Đường Kính Chi, đúng lúc y


Mỗi người mang tâm sự khác nhau đi tới thắp ba nén hương, sau đó quỳ trước tượng, Đường Kính Chi vừa khấu

đầu vừa ngắm nhìn Đường Úc Hương, lòng ngập tràn niềm vui khó nói thành

lời, giống như cả hai đang dập đầu thành thân trong ngày hôn lễ.



Đường Úc Hương thì vừa dập đầu vừa nhắm mắt thành kính cầu khấn, Đường Kính

Chi thấy vậy rất tò mò, dâng hương xong ra tới sau đại điện, liền hỏi

nhỏ:



- Úc Hương, vừa rồi nàng cầu khấn gì thế?



- Nói ra mất linh.



Lâm Úc Hương trợn mắt, không thấy Đường lão thái quân đâu vùng tay khỏi tay Đường Kính Chi, gọi Tru Thu và Tri Đông chạy đi, hôm qua Đường Úc Hương hưng phấn cả đêm không ngủ được, mặc dù lớn lên ở Lạc Thành, nhưng thân là nữ nhi rời thành rất nhiều chuyện bất tiện, cho nên đây là lần đầu

tiên nàng tới Nhất Thanh Quan.



Cơ hội lớn đặt ngay trước mắt, tất nhiên nàng phải tận dụng, dâng hương xong là vội chạy đi ngắm phong cảnh.



Đường Kính Chi phất tay, lập tức có mười mấy hộ vệ đeo đao đuổi theo, lúc này Thị Mặc đi tới thì thầm bên tai y nói vài câu, nên Đường Kính Chi đành

nhìn theo bóng lưng xinh đẹp chạy đi xa, theo Thị Mặc đi tới một hướng

khác.



Sương Nhi lẻ loi đứng ở một góc, nhìn Đường Kính Chi và Lâm Úc Hương tay nắm tay, nàng chỉ muốn khóc, vì Đường lão thái quân biết

trước kia Đường Kính Chi rất thích nàng cho nên mới đồng ý cho nàng theo lần này, nhưng giờ nàng chỉ mong mình không đi, sự thực diễn ra trước

mắt làm nàng không thể tiếp nhận được.



Nam tử trước kia cùng nàng thân mật tri tâm tri kỷ, hiện giờ lại chưa từng chủ động đối diện với nàng.



Nhu Nhi tính cách dịu dàng ngây thơ, nhìn không thấu tâm trạng của của

Sương Nhi, nghe thấy Lâm lão thái quân gọi tên hai người họ, liền đi tới khoác tay Sương Nhi, cùng đi vào đại điện dâng hương.