Cực Phẩm Tài Tuấn
Chương 23 : Tức cảnh ngâm thơ
Ngày đăng: 22:51 21/04/20
Đường Chu Thị thấy Đường Kính Chi không lên tiếng trách mình mới yên tâm, khe khẽ đáp lời, sau đó hơi người cùng quay trở lại, theo quy củ nữ nhân
không được phép đi trước hoặc đi ngang với nam nhân, Đường Chu Thị tụt
lại sau Đường Kính Chi một chút, cũng may nhờ thế y mới giữ được vẻ mặt
trấn định bình thường, đi được chừng hai trăm mét thì thấy Đường lão
thái quân, Đường Kính Chi đi nhanh tới đỡ lấy tay phải bà:
- Nãi nãi cẩn thận dưới chân.
Thấy cháu trai hiếu thuận, lòng lão nhân gia vui vẻ, nhưng vẫn trừng mắt lên vờ giận:
- Lão thân xưa nay sức khỏe luôn rất tốt, cháu tự chiếu cố cho mình ấy.
- Cháu biết mà nãi nãi, thực ra hiện giờ cháu khỏe lắm ròi, hôm nay cháu dậy sớm, còn chạy một vòng đấy.
Đường Kính Chi cười:
Sau lưng Đường lão thái quân là toàn bộ người trong Đường gia, Nhu Nhi và
Sương Nhi cũng ở đó, thấy không ngờ tướng công lại đi cùng Đường Chu
Thị, ánh mắt đầy ghen tuông, Nhu Nhi thì còn đỡ, chỉ biết tự thương
thân, tướng mạo không bằng người. Sương Nhi thì khắc bạc hơn nhiều, thầm mắng :"Hừ, không biết nhìn lại bản thân xem là ai, chỉ là một quả phụ,
mà dám có ý đồ với Nhị gia, thật không có liêm sỉ."
Đường lão
thái quân dặn dò Đường Kính Chi vài câu, thấy Đường Chu Thị đứng bên
cạnh, ánh mắt liếc qua liệc lại cả hai mấy lượt, rất là có ẩn ý:
- Hai đứa sao lại đi với nhau?
- Hồi bẩm lão thái quân, tôn tức dâng hương xong liền ra hậu viện ngắm
cảnh, hẳn Nhị gia cũng thích nhìn cảnh quả chín trên cành, cho nên mới
gặp nhau.
Đường Chu Thị bị Đường lão thái quân nhìn rất mất tự nhiên, vội lên tiếng giải thích.
Nàng không giải thích còn đỡ, vừa lên tiếng liền thu hút ánh mắt của mọi
người, Sương Nhi càng nghiến răng hận thầm, cho rằng Đường Chu thị đang
ngầm ám thị với mọi người là nàng và Đường Kính Chi có sở thích chung.
- Ừ, hôm nay ngươi ăn mặc rất đẹp, lão thân nhìn rất vừa mắt.
Đường lão thái quân căn bản không nghe Đường Chu Thị giải thích, vỗ nhẹ lên bàn tay nàng, cười tủm tỉm:
Đường Kính Chi cũng nhận ra mọi người có lẽ hơi chút hiểu lầm rồi, nhìn quanh xem Đường Úc Hương có giận không, nhưng nhìn đi nhìn lại không thấy
nàng đâu, liền hỏi:
"Sầm sầm sầm .."
Như có sấm
nổ bên tai, xuyên qua đầu óc Đường Kính Chi làm tinh thần y phấn chấn,
đồng tử mở rộng, hít sâu một hơi, thầm khen, quả nhiên là thể hồ quán
đính!
Cảm giác đó hết sức kỳ diệu, âm thanh đó tuy khủng khiếp,
nhưng lại như một dòng suối nước nóng đổ từ trên đầu xuống dưới chân,
gột rửa tất cả vướng bận trong lòng, làm người ta tinh thần khoan khoái
sáng láng, đạt tới cảnh giới như thoát ly trần thế, ngộ ra chân lý cuộc
đời.
Tức cảnh sinh tình, Đường Kính Chi buột miệng ngâm:
Nhật chiếu Hương Lô sinh tử yên,
Dao khan bộc bố quải tiền xuyên.
Phi lưu trực há tam thiên xích,
Nghi thị Ngân Hà lạc cửu thiên.
--Dịch Nghĩa--
Ánh nắng chiếu rọi trên sông Hương Lô sinh ra khói tía
Từ xa ngắm cảnh thác núi treo trước con sông này
Thác nước chảy như bay xuống từ ba ngìn trượng
Ngỡ như là dải Ngân Hà lạc khỏi chín tầng mây
--Bản dịch của Tương Như--
Xa ngắm thác núi Lư
Nắng rọi Hương Lô khói tía bay,
Xa trông dòng thác trước sông này:
Nước bay thẳng xuống ba nghìn thước,
Tưởng dải Ngân Hà tuột khỏi mây.