[Dịch]Cực Võ
Chương 389 : Quyển 2 - Chương 281
Ngày đăng: 03:32 21/08/19
Vô Song có một thứ mà không có bất cứ Quỷ Tộc nào nắm giữ, hắn mang theo khả năng thôn phệ ma khí.
Nếu coi ma khí là nội lực của quỷ tộc thì Vô Song chẳng khác gì cao thủ nắm giữ Bắc Minh Thần Công, chính vì đặc điểm này hắn có thể có khắc chế cực kỳ mạnh đối với quỷ tộc, gần như thiên địch vậy.
Một quyền khiến cho Vô Diện Nhân cả khuôn mặt bị ấn xuống đất, Vô Song lập tức một chuyển tiến đến bên người Lý Thu Thủy, vẻ mặt mang theo chút lo lắng.
“Sao ngươi lại tới đây?”.
Vô Song biết Ma Sơn có một loại tà lực khiến rất rất nhiều cao thủ muốn tiến vào nhưng Lý Thu Thủy lúc trước ở gần A Thanh, Vô Song không tin A Thanh không cảnh báo cho nàng về Ma Sơn, nàng không lên đến Ma Sơn mới phải.
Ma Sơn có thể hấp dẫn người khác tiến tới nhưng không phải tẩy não người khác, nếu có thể giữ được bản tâm thì cũng sẽ không bị thứ này mê đảo tâm trí, rõ nhất chính là hai người Long – Mộc đảo chủ, nghe lời Tây Thi nhất quyết không tiến vào nơi này.
Lý Thu Thủy nghe thấy âm thanh của Vô Song liền mỉm cười, nàng cười có chút yếu nhược nhưng trong mắt ẩn ẩn sự an tâm.
Nàng tất nhiên sẽ không thể nói mình bị Độc Cô Cầu Bại mang đến đây vì vậy liền mở miệng.
“Người ta nhớ ngươi nên đến đây... không được sao?”.
Vô Song ngẩn ra sau đó rất nhanh biết nàng lại trêu đùa chính mình có điều khi thấy Lý Thu Thủy vừa nói 1 câu lại ho ra máu, Vô Song lập tức cúi người, dùng tay điểm lên vài huyệt đạo của nàng.
“Đừng nói nữa, ta đưa ngươi về”.
Hắn từ đầu đến cuối chính là mặc kệ Nhất Đăng, mặc kệ luôn Vô Diện Nhân.
Vô Song bắt đầu vì Lý Thu Thủy cầm máu sau đó nhìn thấy chiếc sừng cắm xuyên người nàng, ánh mắt Vô Song sát khí càng ngày càng lớn.
Vô Song hiện tại không có nội công, cũng không thể lấy nội công ra hộ pháp cho nàng vì vậy cũng đành đứng lên, hắn biết vết thương trên người Lý Thu Thủy nếu đường đột rút ra thì tai hại bậc nào.
Vô Song lần này lại nhìn đến Vô Diện Nhân khó khăn đứng lên, trong mắt sát khí của hắn càng ngày càng nặng.
Vô Song lại một lần nữa lao tới.
Vô Diện Nhân quá mức sợ hãi, nó sao đủ sức chống lại chuẩn đế vị cao thủ?.
Vô Diện Nhân lập tức đưa tay ra, tạo ra một tấm hắc khí chắn trước người mình, cả người hắn rất nhanh được bao bọc trong một quả cầu đen, đây chính là thần thông thứ 2 của Vô Diện Nhân.
Thần thông này không chỉ ngăn cản đối phương lùi lại đồng thời còn bảo vệ bản thân của chính mình.
Tiếp theo nó lại sử dụng Di Hình, muốn dùng Di Hình kéo dài một đoạn khoảng cách với Vô Song sau đó chạy trốn.
Thần thông Tỏa Định của nó không thể bị phá hủy, tuy nhiên chỉ có thể tồn tại vài giây đồng hồ sau đó sẽ lập tức biến mất.
Bản thân Vô Diện Nhân nghĩ đến cũng rất đẹp, mượn vài giây thở dốc nó liền kéo dài khoảng cách với Vô Song sau đó chạy đến chỗ ‘nữ nhân kia’.
Thú thật Vô Diện Nhân nếu không phải bất đắc dĩ sẽ không đi tìm nữ nhân kia, Quỷ Vương thứ hai xuất hiện ở nơi đây.
Khác với Vân Đóa, nữ quỷ vương kia ở bên trong Quỷ Tộc vốn không được chào đón bởi nàng căn bản không hề giống quỷ, nàng còn giống con người hơn cả con người, thứ duy nhất trên người nàng tồn tại ma khí chỉ là tấm hắc áo choàng mà thôi.
Tất nhiên nữ nhân kia cho dù không được yêu thích thì nàng vẫn là người trong Thất Vương, thực lực không cần phải nói, Vô Diện Nhân lúc này nghĩ tới mượn nữ quỷ kia mà mở ra đường lui.
Chỉ cần cho nó đủ thời gian, nó hoàn toàn có thể chạy đến chỗ nữ tử kia đáng tiếc nó lại một lần nữa bị Vô Song dọa sợ.
Đáng lẽ ra tấm màn đen của Vô Diện Nhân có thể tồn tại vài giây đồng hồ nhưng mà khi bàn tay Vô Song chạm vào nó, rõ ràng chỉ ngừng lại một chút sau đó hai mắc hắc long trên vai Vô Song lóe sáng, trực tiếp thôn phệ ma lực bên trên tấm chắn, gần như trong một cái tích tắc, Vô Song đã nuốt chửng tấm chắn kia.
Vô Diện Nhân kinh hãi gần chết, nó vận toàn lực lướt về phía sau, dùng Di Hình thần thông chạy bán sống bán chết, đáng tiếc chân của nó bị Vô Song nắm lại.
Di Hình thần thông rất nhanh, trong lúc dùng thần thông này nó còn nhanh hơn cả Vô Song nhưng ngay trước khi sử dụng thần thông, một chân đã bị Vô Song tóm lấy, nó vậy mà kéo luôn cả Vô Song lướt đi.
Di Hình thần thông đúng là có thể mang thêm người đi cùng, chỉ cần bám vào thân thể của Vô Diện Nhân mà thôi.
Vô Diện Nhân hiện tại tâm như trò tàn, nó mạnh mẽ xoay người dùng một quyền đánh vào mặt Vô Song.
Một quyền rất mạnh nhưng chạm vào da thịt Vô Song rõ ràng chỉ làm Vô Song khẽ nghiêng người một chút, sau đó Vô Song trực tiếp tung một nắm đấm khác xuống, một quyền lần thứ hai ép Vô Diện Nhân ngã xuống đất.
Vô Song cũng như Vô Diện Nhân, không có võ kỹ, không có chiêu thức hoa mỹ, hắn chỉ có thân thể siêu cấp biến thái.
Lúc trước Vô Diện Nhân dùng thân thể đè ép Nhất Đăng thế nào thì Vô Song còn dùng thân thể đè ép hắn hơn cả như thế, mỗi quyền vang lên nghe sao mà kinh người thậm trí trên ngực Vô Diện Nhân bắt đầu xuất hiện từng vết lõm, bên trong xương cốt gần như gãy vụn.
Vô Diện Nhân hét lên đau đớn, nó gần như dùng một loại gầm rú.
Vô Song không hiểu nó đang nói gì, nếu hắn biết quỷ ngữ thì hắn có thể hiểu được Vô Diện Nhân đang gào thét, nói nữ quỷ kia đến giúp nó, đáng tiếc nữ quỷ kia mất tăm mất tích, không hề đáp lại.
Dĩ nhiên nếu Vô Diện Nhân có mắt, Vô Song chắc hẳn cũng có thể từ ánh mắt của nó nhìn ra cái gì đó, đáng tiếc nó không có.
Lần này Vô Song xuất thủ đánh Vô Diện Nhân thực sự quá mức dễ dàng, đây cũng là vì Vô Song gần như khắc chết nó, dẫu sao thủ đoạn mạnh nhất của Vô Diện Nhân chính là được tạo nên từ ma lực, Vô Diện Nhân là dạng cường giả thích áp đặt đối phương, giống như chuyên đi khắc chế kẻ khác nhưng bản thân lại không có sát thương thực chất, gặp phải Vô Song liền trở nên phi thường bị động.
Cũng may cho Vô Diện Nhân, rất nhanh xung quanh có vài thân ảnh lao đến chỗ Vô Song.
Đây chính là Ma Thi thủ hộ Vô Diện Nhân.
Toàn bộ 4 đầu Ma Thi cấp tốc lao tới, cho dù Vô Song cũng phải tránh lui.
Vô Diện Nhân thấy Vô Song lùi lại liền vui mừng quá đỗi mà bỏ chạy, toàn lực thúc dục Di Hành mà chạy đi.
Vô Song thấy đối phương bỏ chạy, ánh mắt có tức giận nhưng cũng không dám đuổi theo, bị 4 đầu Ma Thi vây sát quả thật có chút phiền phức hơn nữa hắn không dám rời xa Lý Thu Thủy, nếu hắn rời đi mà có việc gì bất ngờ xảy ra, chính Vô Song cũng không tha cho mình.
......
Vô Diện Nhân chạy rất nhanh, nói về đào mệnh nó không sánh được với Vân Đóa nhưng vì Vô Song tạm thời không thể đuổi theo, nó vẫn tính là có thể chạy thoát, cho dù người tràn đầy thương thế.
Vô Diện Nhân không rõ đâm qua bao nhiêu bụi cây, nó trực tiếp không để ý đường, mãi đến khi thấy một con suốt mới dừng lại, hai đầu gối gục xuống mồm liên tục thở dốc.
Nó thực sự bị thương rất nặng, trên người gần như bị Vô Song đập nát hơn nữa lần này nó còn hy sinh 4 đầu Ma Thi ở lại cản Vô Song.
Ma Thi tất nhiên có thể từ trong Thần Điện lĩnh đến nhưng mà nếu nó muốn lĩnh 1 con Ma Thi liền phải đợi 1 năm, 4 con Ma Thi chính là 4 năm.
Khi hắn trở thành Quỷ Vương, hắn được cấp 2 đầu Ma Thi.
Khi hắn trở thành một trong Thất Quỷ Vương, hắn có thểm 2 đầu Ma Thi.
Bây giờ toàn bộ rất có thể sẽ bị Vô Song giết hết, trong lòng Vô Diện Nhân liền đau đớn vô cùng, từ nay trong Thất Quỷ Vương thực lực của hắn tuyệt đối xếp đáy.
Đừng quên Vô Giới của Vô Diện Nhân bắt buộc phải có Ma Thi trợ giúp, lúc trước bằng vào 4 đầu Ma Thi bản thân Vô Diện Nhân có thể coi là kẻ có thể khóa chân bất cứ ai trong Thất Vương, còn hiện nay chỉ sợ gặp Thất Vương hắn liền tự thấp đi một đầu.
Một tay ôm bụng, cắn răng mang theo thương thế rời đi nào ngờ phía trước có người cản đường hắn.
Người cản đường chính là nữ quỷ vương kia.
Vô Diện Nhân vừa thấy nữ quỷ, nội tâm liền tức giận mở miệng chất vấn.
“Ngươi tại sao không hiện thân?, bằng vào ta cùng ngươi thêm vào 8 đầu Ma Thi chẳng nhẽ không đánh bại được kẻ kia?, ngươi dám để mặc bản vương vào nguy hiểm?, ngươi muốn dồn bản vương vào chỗ chết?”.
Vô Diện Nhân không tức giận là việc không thể bởi nếu nữ quỷ thật sự động thủ thêm vào tình trạng của Lý Thu Thủy cùng Nhất Đăng hoàn toàn không tốt thì Vô Song chắc chắn sẽ lựa chọn rút lui, đấy là còn chưa kể càng đánh lâu cứu viện của quỷ tộc càng nhanh đến, càng đánh lâu Vô Diện Nhân càng có tự tin giết Vô Song.
Nữ quỷ nghe đồng đội của mình chất vấn, nàng ngửa đầu lên nhìn Vô Diện Nhân sau đó áo choàng hơi động, nữ quỷ bước ra một bước.
Nữ quỷ này ở trong Thất Vương được gọi là Lãnh.
Áo choàng của Lãnh hơi hơi run lên sau đó rơi xuống đất.
Giây phút áo choàng rơi xuống, không còn cảm nhận được chút ma khí nào trên người Lãnh.
Trừ cái sừng nhỏ mọc lên kia, nàng không khác gì nhân loại.
Thân cao 1m8, dáng người cân đối vô cùng.
Cơ thể từ trên xuống dưới mặc một lớp áo da bó sát người màu đen, ở phần ngực, hai đùi, hai bên cánh tay liền có từng lớp vẩy bạc bao phủ.
Nữ nhân này là điển hình của chân dài, eo thon, ngực lớn.
Lớp áo bó ép sát từng đường cong trên cơ thể nàng, từng lớp da thịt như toàn bộ thể hiện ra ngoài.
Nữ tử này cũng không cao như mọi người tưởng tượng nhưng nàng vậy mà đi một đôi giày cao gót màu đen, ít nhất cũng phải 10 cm.
Đôi giày này hoàn mỹ ôm lấy bắp chân nàng, càng lộ ra tư thái cao ngạo.
Tiếp theo từ sau lưng, nàng rút ra hai thanh huyết nhận.
Vô Diện Nhân lúc này thật sự bị dọa sợ rồi, nó lùi lại vài bước, không thể tin được mà nói.
“Ngươi muốn làm gì?, ngươi là người trong Thất Vương, ta cũng là Thất Vương?, ngươi dám phản lại lời Ngài?, dám phạm quy tắc của Ngài?, còn không mau buông vũ...”.
Vô Diện Nhân chưa nói hết lời đã ho ra một búng máu, bụng của nó bị một cây huyết nhận xuyên thủng.
Lãnh đã áp sát nó từ bao giờ, huyết nhận tay phải đâm xuyên bụng Vô Diện Nhân, cổ tay trái cầm ngược huyết nhận đâm thẳng từ trên xuống dưới, xuyên qua ngực trái Vô Diện Nhân.
Vô Diện Nhân cứ như vậy mà gục xuống, nó có sinh mệnh lực rất kinh người của quỷ tộc nhưng mà hiện tại cho dù chưa chết cũng tuyệt đối bị vây vào trạng thái hấp hối.
Nữ quỷ một tay nâng Vô Diện Nhân lên, chậm rãi bước về phía trước.