Cùng Anh Dây Dưa Không Rõ

Chương 77 :

Ngày đăng: 09:38 18/04/20


Trong phòng đầy người



Hai bàn mạt chược, ghế salon đầy người ngồi, tất cả ghế trong nhà cũng được trưng dụng, mọi nơi, đều là người. Trừ mấy ngày nay ở nhà làm lễ mừng năm mới, thân thích bên ngoài, nhà cô lớn cũng tới mừng, còn có vài người cô không biết. Một người đàn ông trẻ tuổi ngồi bên cạnh cô lớn, cha Trần ở một bên đang nói chuyện phiếm, điều này làm Trần Nhược Vũ có dự cảm không lành.



Cô có chút kinh hỉ, hôm nay cũng đã mùng bốn rồi, cho là hai ngày này mọi người cũng chúc tết đủ rồi,ai nên về nhà đó. Kết quả là thương lượng với Mạnh Cổ, hôm nay cho dù thế nào cũng tìm cơ hội nói với cha mẹ chuyện của Mạnh Cổ, cho nên hai ngày nay cô mới bồi anh, chờ thân thích đi hết, trong nhà yên tĩnh chút, mới mang Mạnh Cổ về cho cha mẹ xem mắt, ngày nghĩ sắp tới thuận tiện cả hai cùng về thành phố A



Nhưng bây giờ thì…, không phải là cô lớn mang người tới xem mắt cô đấy chứ?



Năm mới rồi, có để cho ai sống không vậy?



Tiếng mở cửa kinh động mọi người trong nhà, tất cả đều nhìn về phía cửa, thấy Trần Nhược Vũ, một phòng mọi người đều cười



“Về rồi, về rồi, Trần Nhược Vũ, cháu mau tới đây, cho cô lớn xem một chút”



Trần Nhược Vũ cười cười, cũng đi qua



Thật ra thì đã không có chỗ ngồi rồi, cô cũng không có ý định ngồi, cứ đứng như vậy, để cho cô lớn nắm tay hỏi chuyện mấy câu. Cha Trần đứng lên, nháy mắt ra hiệu cho cô ngồi xuống, cô giả bộ như không thấy



Có thể thấy là bộ dạng tùy thời có thể đi vệ sinh cũng không thể bị bỏ qua, cô lớn không khách chí, trực tiếp giới thiệu người trẻ tuổi ngồi cạnh, nói là cùng làm ở công ty con cô, lễ chúc tết mừng năm mới, cô lại đến nhà Trần Nhược Vũ, nên dẫn hắn cùng theo. Hắn tên là Lý Siêu, mặt mày đoan chính, phẩm hạnh tốt, biểu hiện ở công ty cũng tốt, năm mới, người trẻ tuổi biết nhau, cùng đi chơi, kết giao bạn bè



Trần Nhược Vũ cười nhìn theo, nhìn Lý Siêu, hắn cũng có chút câu nệ, mỉm cười với cô



Nhược Vũ chợt cảm thấy anh ta cũng đáng thương, đầu năm mới, ai nguyện ý bị kéo đến nhà người khác làm con khỉ . Cô lớn có cá tính mạnh, chắc là ở công ty cũng như vậy, Lý Siêu nhất định là cấp dưới, dưới sự áp bức của cô mà tới đây



Hai bên giới thiệu lẫn nhau, tình huống như vậy. Cô lớn ý vị nói: “Lý Siêu, cháu xem một chút, cháu cô rất xinh đẹp đi, cá tính cũng tốt, nghe lời, hiếu thuận, hai đứa nhất định sẽ hợp ý”



Lý Siêu không nói gì, chỉ im lặng gật đầu



Trần Nhược Vũ cười không nổi nữa rồi, cô cá tính tốt quá, cá tính quá tốt nên mới dễ xảy ra chuyện. Lý Siêu này xem ra cũng là người không có cá tính, cho nên anh nhất định là có vấn đề rất lớn. Tình huống như vậy, nếu là Phách Vương Long tiên sinh nhà cô, sẽ không mặc cho người ta nói, Trần Nhược Vũ nghĩ, cô vẫn là thích tính không tốt đó



Tiểu Vũ muốn đi nhà vệ sinh, nói xin lỗi không tiếp được. Sau đó quay một vòng, kéo cha Trần lại, nói nhà vệ sinh có vấn đề, nhờ ông đi xem một chút



Nơi đó thật là vô tội , chẳng những bị trưng dụng là cớ thoát thân, còn là nơi chuyên dụng để bàn bạc chuyện đại sự0.



Cha Trần không hiểu ý cô, đang muốn nói mình cũng không sửa được, kêu ông thì có tác dụng gì? Nhưng không mở miệng, lại bị con gái chất vấn: “Cha, đây là sao vậy, sao lại không nói gì với con?”



“Cái gì không đánh mà kêu? Ngày hôm qua cô con gọi điện tới, nói hôm nay đến đây chúc tết, trong điện thoại hàn huyên, có nói muốn giới thiệu đối tượng tốt cho con, cô ấy lại nói vừa đúng lúc có một người không tệ, hôm nay đến nhà mình chúc tết sẽ cùng anh ta tới. Ngày hôm qua con không ở nhà, làm sao nói cho con biết?”



“Cha, chuyện như vậy là nên cự tuyệt, con nói con có bạn trai rồi. Hiện tại việc này phải làm sao?”




“Vậy nếu họ nói chuyện không xuôi tai, anh cũng đừng tức giận”



“Anh sẽ không, tính khí anh rất tốt”



“Còn nữa, khắc chế phương thức nói chuyện của anh lại một chút, đều là thân thích, đừng làm người ta quá khó coi”



“Sẽ không. Anh nói chuyện rất cân nhắc”



Có sao?



“Bác sĩ Mạnh, điểm mạnh của mình anh tự nhiên hiểu” đánh giá bản thân của anh bị bạn gái phỉ nhổ rồi



“Anh có mà, anh đối với bản thân tương đối khách quan”



Nắm tay lên lầu, thấy cửa chính nhà Trần Nhược Vũ. Cô có chút lo lắng nhìn anh, Mạnh Cổ cũng nhìn cô, chợt nắm cằm cô dùng sức hôn một cái: “Tôi hôm qua quá sức, đem hết năng lượng cho em rồi, hiện tại phải lấy lại một chút”



Náo cái gì ? Cô thật không nhịn được muốn đánh anh.



Nhìn vẻ mặt cười hí hửng của anh, cô chợt hiểu: “Bác sĩ Mạnh, anh khẩn trương”



“Anh không khẩn trưởng, trường hợp nào anh chưa từng gặp qua chứ? Chưa bao giờ sợ chuyện gì”



“Anh không phải tới để gây chuyện, anh là tới gặp người lớn” Nhất định phải nhắc anh cái này



“Anh biết rõ” Cho nên anh mới khẩn trương



Không, anh không có khẩn trương



“Trần Nhược Vũ, hôn lại anh”



“Nếu không thì hôm nào khác tới cũng được” Cô còn sợ hơn anh



Nhấc chân muốn kéo anh đi, ngón tay thon dài lại quả quyết đặt trên chuông cửa



Trần Nhược Vũ nhìn chằm chằm cánh cửa, nhịp tim tăng nhanh



Các vị thần tiên a, xin phù hộ trong nhà không đem cô với Phách Vương Long tiên sinh ném đi