Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá

Chương 128 : Không thể không chấp nhận

Ngày đăng: 13:14 30/04/20


“Anh!” 



“Đừng quên em đang nhờ vả tôi.” Lạc Thần Hi lạnh lùng nhắc nhở. “Thiên Nhã bĩu môi: “Anh cũng nhờ vả tôi vậy.” Không biết là ai tìm ai, bảo cô quay về Tập đoàn Lạc Thần làm việc. 



Lạc Thần Hi híp mắt nhìn cô, dường như sắp bị cô chọc giận, nhưng đôi mắt lại ẩn chứa ý cười đắc ý, anh cầm lấy hợp đồng rồi viết thêm một điều, sau đó ném trước mặt cô: “Muốn ký hay không tùy em.” 



Thiên Nhã đọc kỹ lại: Chưa thông qua sự cho phép của Lạc Thần Hi, không được tự ý từ chức, nếu không hậu quả tự gánh. Hậu quả tự gánh, lại là hậu quả tự gánh! Anh coi cô là gì chứ! Đây chẳng phải đang uy hiếp trắng trợn sao? Đồ vô lại này! Đúng là nhà tư bản không hơn không kém! Sinh2ra thì đã biết bóc lột nhân viên, chỉ nghĩ làm thế nào để được lợi nhiều nhất! 



“Đây không phải uy hiếp, đây chỉ là trao đổi điều kiện.” Lạc Thần Hi như nghe thấy lời phỉ nhổ ngầm của cô, khoanh tay nói. 



Thiến Nhã cắn răng, sau một lúc đấu tranh, cô vùng bút ký vào. 



“Mai tôi mới có thể đến tập đoàn, hôm nay có chút việc cần làm, đi trước đây.” Thiên Nhã ký xong, dứt lời thì rời khỏi văn phòng Chủ tịch không quay đầu lấy một lần. Lạc Thần Hi nhìn cánh cửa lớn bị Thiên Nhã tùy ý đóng lại, khoé môi cong lên như cười như không, anh nhìn bản hợp đồng trên bàn, đôi mắt hiện ý cười. 



Thiên Nhã gọi cho La Tiểu Bảo, không ngờ nhóc con đang ở nhà, cô vội vàng về nhà, hỏi cậu sao lại không7đi học. “Ma mi, đi học thật sự chán lắm, những kiến thức đó con biết cả rồi, căn bản không cần học.” La Tiểu Bảo nói với vẻ mặt bất lực, lúc vừa nhập học cậu thấy rất thú vị, vào lớp một với mong muốn kết thêm bạn mới, nào ngờ cuộc sống năm đầu tiểu học lại nhàm chán như thế, cậu thật sự không học nổi nữa. 



“La Tiểu Bảo, con không thể kiêu căng tự mãn như vậy được, cho dù con thật sự biết hết cũng phải chăm chỉ học hành, nếu không lên lớp cao hơn con sẽ không theo kịp.” Thiên Nhã cần mẫn dạy bảo cậu. La Tiểu Bảo càng bất lực hơn, phiền muộn một điều là cậu đã nắm kiến thức ở lớp kế và lớp cao hơn rồi, những nội dung ấy cậu vừa đọc đã hiểu, còn cần9ngày nào cũng lãng phí thời gian đến trường sao? “Ma mi, chuyện này mẹ không cần tham gia vào đâu, con sẽ về trường bàn bạc lại với hiệu trưởng và giáo viên, rồi sẽ quyết định.” La Tiểu Bảo khoanh tay, nói bằng giọng cực kỳ chín chắn. 




Đồ Hoa Kỳ và La Tiểu Bảo nhìn nhau, đều mang biểu cảm không chịu nổi. 



“Tớ đã tìm được công việc rồi.” Thiên Nhã bỗng tuyên bố. 



Karen nghe vậy lập tức vui mừng phấn chấn: “Thật hả! Là công ty nào vậy? Phúc lợi có tốt không? Nếu không tốt thì đến công ty của cha tớ, tuyệt đối không bạc đãi cậu!” 



Thiên Nhã cười, thoáng nhìn Kha Tử Thích, anh đang buồng bát đũa để nghe cô nói, như hơi ngạc nhiên, bởi vì hôm qua cô còn nói với anh tạm thời chưa tìm được việc. “Là Tập đoàn Lạc Thần.” Thiên Nhã nhìn Karen và nói. 



Đồ Hoa Kỳ hít vào một hơi lạnh, cũng buồng bát đũa nhìn cô, dường như còn ngạc nhiên hơn Kha Tử Thích. 



Karen thoáng nhìn phản ứng của hai người, nhiệt tình như cũ: “Vẫn làm trợ lý của ai kia hả?” La Tiểu Bảo lườm Karen một cái: “Là Lạc Thần Hi.” Cha nhất định không thích người khác gọi mình là ai kia”, chắc cha sẽ bắt người đó chép lại tên minh hàng nghìn lần trên giấy, để cho người đó không bao giờ quên. 



Karen làm mặt quỷ với cậu bé: “Ai lại không biết chứ, nhóc con ngốc nghếch.” “Em thật sự đã nghĩ kỹ rồi?” Kha Tử Thích không thể hiện cảm xúc, nhưng ánh mắt rõ ràng đã hơi tối đi, anh cảm thấy rất khó hiểu. Thiên Nhã gật đầu. Đồ Hoa Kỳ ngập ngừng, tuy cô còn nhiều chuyện muốn hỏi, nhưng có nhiều người ở đây nên không tiện, vẫn là tìm chỗ kín đáo “nghiêm khắc tra hỏi” Thiên Nhã thì hơn. 



Kha Tử Thích không nói gì nữa, anh cúi đầu tập trung ăn cơm, bầu không khí bỗng chốc trở nên lạnh đi, La Tiểu Bảo bóc một con tôm cho Kha Tử Thích: “Chú Tử Thích ăn nhiều một chút, đây là món tôm mà chú thích nhất.” Lúc này nụ cười của Kha Tử Thích mới quay về: “Bé con cũng ăn nhiều chút.”