Cưng Chiều Em Nhất
Chương 47 :
Ngày đăng: 15:48 18/04/20
Edit: Thanh Hưng
Đến cửa hàng độc quyền mua mấy bộ quần áo, hai người đi ô tô tới chợ đêm trên đường Bình An. Đậu xe xong, Hạng Việt và Hề Hi tay nắm tay đi vào con đường chợ đêm.
Bây giờ đã hơn mười giờ đêm nhưng trong này vẫn náo nhiệt như cũ, cho dù là mua hay là bán, người người nhốn nháo, có thể so với trạm xe lửa bên cạnh khu vực bán buôn vào buổi sáng, tương đối đông đúc.
Hạng Việt che chở Hề Hi đi vào trong, đi ngang qua quầy bán quần áo, Hề Hi thấy thích sẽ cầm lên người ướm thử một chút, sau đó hỏi nhìn có được hay không, Hạng Việt nói đẹp mắt, cô lập tức cùng bà chủ trả giá, áo váy 120 đồng cứ thế chém xuống 48 đồng vẫn còn muốn giảm xuống nữa.
Sau một lát, lại thấy T-shirt xinh đẹp, tiếp tục trả giá, quần đùi xinh đẹp, tiếp tục thử, lục tục thêm quần ngủ màu đen 1eequyydonn sợi tơ, quần đùi màu trắng, áo khoác mỏng hình bông hoa diễm lệ, quần ống túm không theo xu thế, tất màu trắng đến gối, đi ngang qua quầy giày mua hai đôi giày vải đế bằng, còn hỏi Hạng Việt có cần không, bình thường Hạng Việt rất chú trọng đến cuộc sống, cũng không mặc bừa cái gì, khoát tay nói không mua, được bạn gái liếc mắt một cái thật lớn.
Lúc mua dép ngược lại không nói không cần nữa. Chọn một hồi, hai người chọn hai đôi kiểu tình nhân, lại mua vài đôi bình thường có thể cho khách đi.
Đi về phía sau chính là khu bán đồ dùng hàng ngày, chổi lau nhà chậu rửa các loại, thấy có bán rương hành lý, Hề Hi cũng mua hai cái, trả 30 đồng tiền, chị gái bán đồ dứt khoát cằn nhằn hiện giờ cô gái nhỏ thật không được, mặc cả tức chết người. Hề Hi bị chọc cười ha ha, còn mua thêm hai giỏ trúc bện tay, nói là có thể dùng để đựng quần áo dơ.
Đi tới cuối phố, là chỗ ngồi đặc biệt bán đồ ăn vặt, Hề Hi muốn ăn thịt dê xiên tôm hùm nhỏ, Hạng Việt không hề nghĩ ngợi trực tiếp cưỡng chế kéo người đi, còn dụ dỗ cô nói: "Muốn ăn ngày mai anh làm cho em, những thứ này không sạch sẽ, dạ dày em không tốt, năm ngoái không phải em nói viêm dạ dày đau chết người sao?"
Hề Hi bẹt bẹt miệng, rốt cuộc cũng không kiên trì nữa.
Lúc đi vào là hai tay trống trơn, lúc đi ra thì tuyệt đối có thể coi là thắng lợi trở về. Đồ mua không ít, chính là lúc nhét vào trong xe gặp phải một chút phiền toái. Lamborghini cứng rắn thương tổn...... Không gian quá nhỏ.
Chờ thật vất vả cứng rắn nhét đồ vật vào trong xe, gương mặt Hề Hi ghét bỏ nói: "Anh mau đổi xe đi, xe này quá không thực dụng, biết ở trên mạng Lamborghini được gọi là cái gì không?" Không đợi Hạng Việt hỏi, cô lập tức cho đáp án: "Thần khí tán gái! Anh nói xem anh đã bao nhiêu tuổi, lại đã có bạn gái xinh đẹp như hoa là em rồi, làm gì vẫn bảnh bao như thế!"
Hạng Việt: "......" Xem ở phần gấu nhỏ rốt cuộc cũng tỉnh lại, nhịn.
Đợi hai người đều tự mình thu thập xong song song nằm ở trên giường, trong nhà đèn lớn tắt, mở ra đèn bàn, tia sáng mờ mờ tạo nên cảm giác ấm áp, Hề Hi lật người chui vào trong ngực Hạng Việt, còn cường thế đặt cánh tay anh lên eo mình, tìm một vị trí thoải mái nằm xong, mới sâu kín mở miệng: "Anh nói anh em và Thẩm Vi có thể cãi nhau hay không?"
Hạng Việt vuốt tóc dài trên lưng cô, dịu dàng hỏi: "Em hi vọng bọn họ cãi nhau sao?"
"Em muốn anh em vui vẻ."
Tiếp đó lại nói: "Nhưng việc này nếu như anh ấy và Thẩm Vi vui mừng thì em lại mất hứng. Em ích kỷ lại keo kiệt, không có tinh thần quên mình vì người."
Tự mình phê phán này còn rất đúng lý hợp tình. Hạng Việt cười: "Vậy anh em và bản thân em, em để ý người nào hơn?"
Hề Hi ngẩng đầu nhìn anh một cái: "Cái người này đây là vấn đề gì thế? Phải nên hỏi anh và anh em đồng thời rơi vào trong nước em sẽ cứu người nào trước chứ?"
Hạng Việt tức giận: "Anh tự biết rõ, không dám tranh thủ tình cảm với anh trai em."
Hề Hi cười lên ha hả, vốn là còn một chút buồn bực, vào lúc này lại cảm thấy vui vẻ, ôm cổ anh hôn một cái: "Bác sĩ Hạng, anh ăn dấm anh em à?"
Hạng Việt ha ha: "Em suy nghĩ nhiều, nói mau đi, em để ý hơn mình hơn hay là để ý anh em hơn?"
Hề Hi thu lại nụ cười, rất nghiêm túc suy tư chốc lát, sau đó chau mày lại nói: "Em đây không trả lời được, hiện tại muốn em nói, khẳng định em sẽ nói anh em so với em quan trọng, nhưng đến lúc thật sự cần lấy lqđ.tha.nhh.ưng mạng đổi mạng, em có thể cũng không có loại dũng khí này cũng không biết chừng. Người là sinh vật lý tưởng hóa, luôn nghĩ mình thật vĩ đại, lúc không có chuyện gì xảy ra có thể đúng lý hợp tình nói là vì ai đó mà bỏ mình cũng không sao, hoặc là nói ở một trường hợp nào đấy, mình có thể so với ai đó làm tốt hơn, nhưng đến lúc mấu chốt rồi thường thường cũng sẽ như xe bị tuột xích."
Tổng kết xuống, chính là lý tưởng rất đầy đủ, thực tế rất tàn khốc, bành bạch mặt to không lấy tiền.