Cưng Chiều Em Nhất

Chương 50 :

Ngày đăng: 15:48 18/04/20


Edit: Thanh Hưng



Đến hơn mười giờ tối, Hề Bá Niên vẫn không có dấu hiệu khôi phục ý thức. Hề Hi ngại vì anh trsi cường thế nên chỉ có thể theo l



Lúc ngồi vào trong xe, Hề Hi còn nói thầm với Hạng Việt: "Sao anh em đột nhiên sáng suốt như vậy? Trước kia anh ấy phòng anh như phòng sói cơ mà."



Hạng Việt đang lái xe nghe được cô nhỏ giọng nói thầm, cười cười: "Đây là sức quyến rũ từ nhân cách, không hâm mộ được."



"Ai, em nói bác sĩ Hạng này, từ lúc nào thì da mặt anh dầy như vậy rồi hả?"



"Em là giáo viên giỏi." Hạng Việt nói.



Hề Hi: "...... Sao anh giống anh em thế, cái gì không tốt đều là em truyền bá."



Anh cười một tiếng, có điều ngụ ý hỏi: "Với anh em không có việc gì rồi hả?"



"Có thể có chuyện gì," Hề Hi xoay đầu ra ngoài cửa xe, có chút không để ý nói: "Tình cảm của hai anh em chúng em sẽ không bởi vì nhân tố bên ngoài mà thay đổi, nếu như một ngày nào đó thay đổi cũng là bởi vì có mâu thuẫn không thể hòa hợp, nhưng cho dù như vậy em cũng sẽ không thay đổi."


Hề Hi, trải qua tình trạng đột phát ngày hôm qua, chắc là đã nghĩ thông suốt mọi chuyện rồi chứ?



Không bao lâu sau thì Hạng Quốc Khải và Cát Phương Hoa đến. Có người tới thăm, dĩ nhiên là một phen quan tâm hỏi thăm. Hàn huyên một hồi, xác nhận Hề Bá Niên không có gì đáng ngại, Cát Phương Hoa lập tức tóm lấy tay Hề Hi không buông ra, liếc mắt nhìn con trai cố ý làm ra vẻ trách cứ: "Con đấy, lâu như vậy cũng không dẫn Hề Hi về nhà, thật là càng lớn càng không hiểu chuyện." Lại giận Hề Hi: "Bao lâu không tới thăm mẹ Cát rồi hả? Thân phận thay đổi thì có gì xấu hổ? Mẹ Cát biết con và A Việt ở chung một chỗ, không biết vui mừng nhiều bao nhiêu đâu!"



Cứ như vậy trực tiếp nói ra, mặc dù lúc Hề Hi nghe nói cha mẹ Hạng Việt sẽ tới bệnh viện đã có dự cảm chuyện này sẽ xảy ra nhưng khi thật sự xảy ra rồi vẫn có chút không được tự nhiên. Khuôn mặt nhỏ nhắn xấu hổ ửng hồng lên, không biết nên nói cái gì cho phải. Nhìn cô như vậy, Cát Phương Hoa yêu không thôi, trực tiếp kéo người vào trong ngực xoa nắn một trận, Hạng Việt thấy bạn gái “rơi vào tay giặc”, vội vàng đưa tay “cứu vớt”, còn nói với mẹ anh: "Mẹ cũng đừng trêu cô ấy nữa, cô ấy tuổi nhỏ da mặt mỏng."



Cát Phương Hoa nghe vậy nở nụ cười: "Nhìn một chút, cái này còn chưa có việc gì đã cuống lên ~" Nói xong nhìn về phía Hề Bá Niên: "Bá Niên, hôm nay cũng là vừa vặn rồi, hai nhà chúng ta đều không phải là người ngoài, tôi ấy à, đừng nói lời khách khí nữa, Hề Hi là tôi nhìn từ nhỏ đến lớn, có bao nhiêu yêu thích ông cũng biết đấy. Mặc dù A Việt lớn hơn con bé một chút, nhưng lớn tuổi mới có thể thương người, lại có sự nghiệp ổn định, dáng dấp cũng không tệ, phương diện tình cảm cũng không có những thứ lòe loẹt kia. Bọn họ nếu ở cùng một chỗ, chúng ta làm trưởng bối đương nhiên là muốn theo vãn bối, năm nay làm lễ đính hôn đơn giản trước, Hề Hi còn nhỏ tuổi, chờ đến tuổi lại làm lễ kết hôn nữa, cái này không vội. Tôi nghe A Việt nói Hề Duy muốn đưa con bé ra nước ngoài hai năm, vậy cũng được, đến lúc đó A Việt có thể đi cùng con bé, nghề nghiệp này của nó, ra nước ngoài đợi mấy năm trở về cũng chỉ có thể tốt hơn, dù sao nhà như chúng ta vậy cũng không vì thiếu một phần tiền lương mà chết đói được."



Mặc dù đoạn giải thích này chỉ ngắn ngắn mấy câu, cũng đã bao hàm ba bước ngoặt lớn của đời người: đính hôn, kết hôn, ra nước ngoài. Vấn đề lớn đối với người khác đến trong miệng Cát Phương Hoa chỉ cần vài ba lời là có thể giải quyết, hoàn toàn không giống chuyện gì lớn, ngay cả chênh lệch chín tuổi giữa hai người cũng chỉ cần hời hợt một câu đã qua, lần đầu tiên Hề Hi phát hiện thì ra mẹ Cát khí phách như vậy.



Hề Bá Niên cũng có một chút không tiếp nhận nổi: "Chị dâu, chuyện này...... Hay là sau này chúng ta bàn bạc kĩ lại." Không thể nhà trai mới nói mấy câu đã lấp tức gả con gái ra ngoài, thế cũng quá rẻ rồi.



Cát Phương Hoa nói: "Tôi chỉ là nói ý của tôi trước, cụ thể nhất định phải từ từ đi, Hề Hi là đứa bé tốt như vậy, tôi cũng không thể tha.nhh.lqđ.ưng để con bé uất ức được." Về phần con trai sao lại cấu kết với cô nhóc này, ban đầu bà cũng đã sớm nhìn ra chút đầu mối, cho nên lúc vừa mới biết chuyện này cũng không quá khiếp sợ, so ra, chồng bà mới là người bị hù dọa đó.



Hạng Quốc Khải phụ họa vợ: "Bá Niên, ông yên tâm, từ nhỏ tôi đã coi Hề Hi như con gái mình, tương lai đến nhà họ Hạng chúng tôi ông cứ yên tâm, nếu Hạng Việt dám bắt nạt con bé, làm chuyện gì có lỗi với Hề Hi, tôi sẽ là người đầu tiên không tha cho nó!"



Hề Bá Niên giật giật khóe miệng, rốt cuộc là hai vợ chồng này đến thăm bệnh hay là tới bắt con gái nhà ông hả?!