Cung Khuynh
Chương 28 : Chết đi sống lại
Ngày đăng: 13:58 19/04/20
“Hoắc chiêu nghi, cơm có thể ăn bậy, nhưng nói thì không thể nói lung tung, ngươi không thể bằng vào việc trong phòng có một cung nữ liền nói ta cùng cung nữ gian tình được. Hoắc chiêu nghi cũng có một đám cung nữ, chẳng lẽ lại nói Hoắc chiêu nghi cũng cùng một đám cung nữ gian tình ư, hoàng hậu nương nương trong điện cũng có cung nữ, thử hỏi hậu cung phi tần người nào trong điện không có cung nữ đây?” Đổng Vân Nhu không kiêu ngạo không siểm nịnh nói.
“Đổng quý phi nói có lý!” Vệ Minh Khê gật đầu, chỉ là một cung nữ mà thôi, Hoắc Liên Tâm muốn trách Đổng Vân Nhu cũng không tránh khỏi quá gượng ép.
“Thoát y nghiệm thân!” Hoắc Liên Tâm bật thốt lên. Trên mặt Đổng Vân Nhu vẫn còn đỏ ửng, là dư vị sau cuộc vui xuân, kia rõ ràng chính là dấu hiệu sau khi động tình .
“Hoắc Liên Tâm, bản cung đường đường là quý phi, ngươi nói nghiệm có thể nghiệm sao? Mặt mũi của bản cung còn đây, ngày sau bản cung sao có thể đối mặt với người khác. Hoàng hậu nương nương, Vân Nhu thà chết cũng sẽ không nghiệm thân, Vân Nhu nhỏ bé không đấu nổi, có lẽ đối với Hoắc chiêu nghi đã đắc tội, nên hôm nay nàng mới ghen ghét bản cung mà……” Đổng Vân Nhu cố nặn ra vài giọt nước mắt, thoạt nhìn lại càng đáng thương động lòng người.
“Ngươi ngẩng đầu lên!” Vệ Minh Khê hướng Tiểu Hoa vẫn đang đứng im bên cạnh không dám hé răng nửa lời nói. Tiểu Hoa nghe mọi người nói mới phát hiện sự tình rất nghiêm trọng, chột dạ không thôi. Cùng quý phi gian tình, đây là sự thật, nếu chuyện này không xảy ra nàng nhất định sẽ phản bác, nhưng chuyện này lại có thật, phải làm sao bây giờ? Nàng còn không muốn chết, nàng tìm đến Đổng Vân Nhu là muốn tìm lại sự trong sạch, nhưng hiện tại giống như lại càng không trong sạch ,Tiểu Hoa trong lòng sợ hãi cùng cực……
Nếu là bình thường Tiểu Hoa nhất định rất thích chí mà ngẩng đầu nhìn hoàng hậu nương nương, người nàng vốn ngưỡng mộ đã lâu. Nhưng hiện tại nàng lại thấy sợ khi phải nhìn hoàng hậu nương nương, nàng sao có thể nói dối hoàng hậu nương nương được? Nhưng nếu không nói dối, chính mình cùng nữ nhân ác độc kia nhất định đều xảy ra chuyện. Đều là nàng không tốt, là do nàng hại mình. Nghĩ đến đây, Tiểu Hoa có cảm giác muốn khóc.
Nàng sợ hãi rụt rè ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt vô cùng trang nghiêm của hoàng hậu nương nương, mắt liền vội vàng né tránh, lại cúi đầu xuống, hoàng hậu nương nương nhất định thấy được, thôi rồi, nàng muốn chết cho xong……
Tầm mắt cố ý né tránh mình, Vệ Minh Khê lại mơ hồ nhìn thấy trên cổ Tiểu Hoa một vết hôn, nhưng nàng không xác định được có phải hay không, nhưng trong lòng đối với việc hai người gian tình vẫn có chút hoài nghi.
“Ngươi rốt cuộc ở trong này làm gì?” Vệ Minh Khê hỏi Tiểu Hoa.
Đổng Vân Nhu khẽ nuốt nước bọt, Vệ Minh Khê sao lại hỏi cái đồ ngu ngốc đó. Đổng Vân Nhu chỉ sợ Tiểu Hoa nói ra sơ hở hại chết mình, nhưng mình lại không thể nói chen vào, bằng không sẽ giấu đầu lòi đuôi.
“Hoàng hậu nương nương, ta đến để đòi sự trong sạch. Lúc trước quý phi nương nương đổ oan cho ta trộm hồng bảo thạch của nàng, ta không có trộm, ta thật sự không có trộm, cho nên muốn tìm quý phi nương nương để nàng nghe ta giải thích……” Tiểu Hoa vốn đã chuẩn bị từ đầu thật sự muốn đòi công đạo cho mình, cho nên lập tức có thể nói lên ước nguyện ban đầu của mình.
“Đúng vậy, bản cung thấy nàng có thái độ thành khẩn nên quyết định cho nàng một cơ hội giải thích. Nhưng vì lúc trước bản cung ở trước mặt mọi người định tội nàng, nếu nàng thực sự không trộm, bản cung không phải là tự vả mặt mình sao? Cho nên bản cung mới gọi nàng ra địa phương hẻo lánh này giải quyết. Lúc ta xử phạt cung nữ này, Hoắc chiêu nghi cũng ở đó. Hoắc chiêu nghi hẳn là không quên chứ…..” Đổng Vân Nhu thầm nghĩ mình thực khôn khéo, nói dối mà không ai có thể nghi ngờ hay phản bác.
“Ngươi……” Mặt nàng vừa vặn hiện ra năm vết đỏ, nữ nhân ác độc này. Tiểu Hoa phẫn nộ nhìn Đổng Vân Nhu lên án: “Vì cái gì ngươi đánh ta?”
“Ai bảo ngươi nhắc lại chuyện vừa rồi? Ngươi nhắc một lần, ta đánh một lần!” Đổng Vân Nhu nhìn khuôn mặt hiện lên năm vết đỏ, một chút cũng không áy náy, bất quá không nghĩ tới một cung nữ lúc nào cũng làm việc nặng nhọc mà làn da thật mềm mại, chỉ một cái tát cũng để lại vết.
“Ta nào có nhắc lại, rõ ràng là ngươi chủ động ôm ta, nói ngươi rất khó chịu, ta mới hỗ trợ !” Tiểu Hoa chưa từng thấy người nào ác độc hơn Đổng Vân Nhu, mình làm việc tốt nàng không báo đáp thì cũng thôi đi, lại còn hung ác như thế, Tiểu Hoa oán giận nói.
“Ngươi còn dám nói!” Đổng Vân Nhu quát, tức giân lại giơ tay lên. Tiểu Hoa nhanh chân lui ra sau vài bước, vẻ mặt đề phòng nhìn Đổng Vân Nhu.
“Hoàng hậu nương nương sai nô tài đưa quý phi nương nương hồi cung.” Bên ngoài thanh âm thái giám đột nhiên vang lên, Đổng Vân Nhu nhanh chóng thu tay lại.
“Chờ chút, bản cung lập tức ra ngay.” Đổng Vân Nhu thanh âm đột nhiên ôn nhu hẳn, Tiểu Hoa khinh thường bĩu môi, rõ ràng là nữ nhân hai mặt.
Đổng Vân Nhu lại trừng mắt liếc Tiểu Hoa một cái:“ Ngày mai ngươi đến Vân Phương điện cho ta!”
“Ừm!” Tiểu Hoa thuận miệng đáp lại.
“Ngươi tên gì?” Đổng Vân Nhu lúc này mới phát hiện, nữ nhân mà nàng hận không thể lập tức làm cho biến mất khỏi thế gian này, ngay cả tên nàng cũng không biết.
“Tiểu Hoa.”
“Tầm thường không chịu nổi!”