Cung Khuynh

Chương 8 : Thái tử phi “ăn đậu hũ” yêu thích không rời

Ngày đăng: 13:58 19/04/20


“Nhi thần thỉnh an mẫu hậu.”



Dung Vũ Ca hôm nay một thân thanh sắc, dung nhan không son phấn, tóc đen vấn lên, một cái trâm cài đơn giản là trang sức duy nhất. Tuy thiếu đi vài phần diễm lệ bức người như mấy ngày trước nhưng lại thêm vài phần thanh nhã thoát tục.



Dung Vũ Ca khẽ cười với Vệ Minh Khê, mẫu hậu không thích lẳng lơ kiều mị quá mức, vậy chắc chắn rất thích hương vị thanh nhã rồi, Dung Vũ Ca thầm nghĩ.



Vệ Minh Khê có chút kinh ngạc nhìn Dung Vũ Ca, phục trang đơn giản, đâu giống với tính cách của nàng. Dáng vẻ, trang phục không có gì quá đáng, không phải những ai vốn thiên sinh lệ chất lại càng khó từ bỏ thói quen chưng diện của mình hay sao?



Ánh mắt mẫu hậu so với lúc trước lưu lại trên người mình lâu hơn một chút, xem ra mẫu hậu thích bộ dạng này rồi.



“Ừm.” Vệ Minh Khê thu hồi tầm mắt, thản nhiên lên tiếng.



“Mẫu hậu, nhi thần hôm nay trang phục thế này, người thấy có đẹp không?” Dung Vũ Ca vẫn cười rực rỡ với Vệ Minh Khê như cũ.



Dung Vũ Ca tuyệt đối là kẻ thích người khác chú ý đến mình mà, vừa mới đó lại không quên thói khoe khoang đỏm dáng, hoàn toàn phá vỡ cảm giác thanh tao thoát tục vừa nãy của mình, Vệ Minh Khê thầm nghĩ.



“Rất tốt!” Vệ Minh Khê gật đầu, quả thực trang phục của nàng rất hoàn hảo.



“Mẫu hậu thích là tốt rồi.” nụ cười của Dung Vũ Ca lại càng thêm sáng rỡ.



Trong lòng Vệ Minh Khê tự dưng cảm thấy có chút ngạc nhiên, nàng khéo ăn mặc thì có can hệ gì đến việc mình thích hay không đâu? Sao Dung Vũ Ca tựa hồ luôn thích thể hiện với mình.



“Ta mới tìm được một cỗ nhất lưu bảo vật, đặc biệt đến dâng lên cho mẫu hậu, mẫu hậu chắc chắn sẽ rất thích.” Dung Vũ Ca ân cần nói.



Thật ra trước đó Dung Vũ Ca đã không ít lần dâng lên cho Vệ Minh Khê chút ngạc nhiên cổ quái gì đó, thỉnh thoảng Vệ Minh Khê cũng có chút động tâm, nhưng nàng vẫn nhất quyết trả lại. Kỳ quái là Dung Vũ Ca chẳng những không buồn, ngược lại mỗi ngày thỉnh an đều tìm cớ này nọ để hiến tặng vật phẩm trân quý. Tuy có vài thứ đáng ngạc nhiên làm trong lòng Vệ Minh Khê thật sự nổi lên chút ham muốn, nhưng Vệ Minh Khê vẫn hạ quyết tâm mọi thứ đều trả lại cho nàng. Duy đối với việc nàng mỗi ngày tặng quà cũng sinh ra chút hảo cảm.


“Bản cung cảm tạ Thái tử phi một mảnh hiếu tâm, bản cung mệt rồi, ngươi trở về đi.”



Vệ Minh Khê thấy thời gian cũng không sớm nữa, từ sáng sớm đến thỉnh an, rất nhanh cũng đã đến giữa trưa, nàng không phải dự định ăn xong cơm trưa mới trở về đấy chứ? Vệ Minh Khê cũng không tính lưu nàng lại cùng nhau dùng bữa.



Thời điểm gọi mình là Dung Vũ Ca, Vệ Minh Khê đối với mình đó là chân tình, nếu lại gọi Thái tử phi, vừa khách sáo vừa dối trá .



“Mẫu hậu, để nhi thần ở lại cùng người dùng cơm được không?” Dung Vũ Ca quả nhiên đưa ra yêu cầu như thể không hiểu ý Vệ Minh Khê, đối với ánh mắt giận dỗi rõ ràng cũng làm như không thấy. Vệ Minh Khê thật không giải thích được, có nơi chốn vui vẻ lại không muốn, sao cứ rước lấy bực dọc làm gì? Dung Vũ Ca, thật sự làm cho người ta nhìn không thấu.



“Sao vậy, thức ăn Đông cung không hợp khẩu vị Thái tử phi, cho nên Thái tử phi muốn ở lại Phượng Nghi cung ăn cơm sao?” Ngữ khí Vệ Minh Khê ra vẻ ôn nhu săn sóc, thực tế là vẫn có ý đuổi Dung Vũ Ca.



Một người dùng cơm, làm sao so được với tư vị được cùng mẫu hậu dùng cơm? Dung Vũ Ca suýt chút nữa thì nói ra, nhưng lại sợ trêu ghẹo chọc giận Vệ Minh Khê quá đáng, đành phải thay đổi cách nói:



“Trở về thì ta cũng dùng cơm một mình, thái tử lại bận rộn chính sự, mẫu hậu cũng chỉ có một người, hai người ăn cơm so với một người không phải có tư vị hơn sao? Ở nhà ta, nếu phụ thân cùng mẫu thân không ở cùng một chỗ, ăn cơm thật không có gì thú vị, cho nên mỗi khi phụ thân ở nhà đều là cả nhà cùng nhau dùng cơm, cảm giác rất vui vẻ.”



Dung Vũ Ca tình cảm nói, nàng không tin Vệ Minh Khê thích ăn cơm một mình.



Lời Dung Vũ Ca thực sự xúc động, như hoà cùng tiếng lòng của Vệ Minh Khê. Gia đình đế vương ngay cả hạnh phúc nho nhỏ kia cũng không có, nàng rất ít khi cùng trượng phu dùng cơm, trừ những lúc yến hội thì hầu như vô cùng ít dịp ăn cùng nhau một bữa cơm đơn giản.



Ngoài trượng phu thì còn có nhi tử, nhưng từ trước tới giờ hoàng tử cũng không thể được thân mẫu săn sóc, làm gì có khi nào người một nhà cùng nhau vây quần một chỗ, đơn giản ăn một bữa cơm đâu?



Thiếu nữ luôn mơ tưởng được gả cho gia đình đế vương, mỗi người đều nghĩ làm Hoàng hậu của một quốc gia thực là vinh quang. Nhưng thực tế trong lòng chỉ là hoang vu cằn cỗi, Vệ Minh Khê khẽ nở nụ cười, gần đây sao lại nổi lên ý nghĩ về mấy chuyện ủ rũ đâu đâu?



Dung Vũ Ca bị thu hút bởi dáng vẻ kia, nàng đang suy nghĩ gì vậy, sao tuy tươi cười lại khiến cho người ta thấy yêu thương đau lòng như thế?



———————-o0o————————