Cưng Vợ Đến Tận Cùng

Chương 181 : Cứ bên nhau như này cả đời đi

Ngày đăng: 02:21 30/04/20


Bạch Nguyệt đẩy Cố Lăng Kiệt: “Ai thèm chọc ghẹo anh chứ?”



“Vậy tôi chọc ghẹo em.” Cố Lăng Kiệt rất bá đạo nói.



Tim Bạch Nguyệt đập cực kì nhanh, nhìn anh.



Anh rất nghiêm túc, lạnh lùng không đổi, cho dù đang nói lời ân ái, cũng một bộ dáng nghiêm chỉnh.



Cô cảm thấy bản thân có lẽ nghe nhầm rồi, muốn thoát khỏi hai cánh tay anh.



Anh cúi đầu, hôn lên môi cô, không cho cô chút cơ hội từ chối, cường thế mà hung mãnh.



Khí nóng phả bên tai cô.



Cô căn bản không cách nào suy nghĩ, muốn đẩy anh ra nhưng lại không có lực, bị anh hôn đến hơi thở ngày càng khó khăn, đầu ngửa ra sao, lại bị anh ôm lấy gáy.



Bạch Nguyệt chỉ có thể liều mạng hít thở.



Cố Lăng Kiệt nắm lấy tay cô, ép lên vùng bụng dưới của mình, cách lớp quần, cô cũng cảm nhận rõ lực bạo phát của anh, muốn rút tay ra, anh lại không cho.



Cô cáu rồi, dùng lực nắm chặt lấy.



Cố Lăng Kiệt hít vào một hơi, rời khỏi môi cô, ánh mắt sáng quắc nhìn cô: “Tiểu Nguyệt, quá chặt rồi.”



Tim Bạch Nguyệt lỡ một nhịp, rút tay lại, lòng bàn tay như bị lửa đốt, chà mạnh lên quần áo: “Tôi sắp không thở nổi rồi.”



“Giờ hôn còn không cần thở sao? Em cũng thật ngốc.” Cố Lăng Kiệt trầm giọng nói, nhìn như trách móc, nhưng ngữ khí lại rất sủng nịnh.



Cô đi về phía bàn



Cố Lăng Kiệt không hề nghĩ sẽ bỏ qua cho cô như thế, nắm lấy cánh tay cô.



Bạch Nguyệt bất đắc dĩ nói: “Tôi còn chưa nhìn ra vấn đề trong đoạn video, 2 giờ đã phải đi cục cảnh sát rồi.”



“Đoạn 6 giờ 10 phút, có 2 người đang nói chuyện, từ khẩu hình miệng có thể nhìn ra, bọn họ đang nói buổi tối cùng nhau đi xem buổi ra mắt 《Người đẹp biển cả》, đây là phim điện ảnh năm kia.” Cố Lăng Kiệt nhắc nhở.



“Anh đã nhìn ra rồi, tại sao lại không nói với tôi?” Bạch Nguyệt xông về phía máy tính, mở ra xem, thật sự có hai người đang nói chuyện: “Anh khẳng định bọn họ đang nói cái này sao? Không có tiếng.”



“Xem khẩu hình miệng, sẽ không sai.” Cố Lăng Kiệt khẳng định nói.
Anh không muốn đối với cô, anh là người có cũng được không có cũng xong.



“Cố Lăng Kiệt.” Bạch Nguyệt không hài lòng kêu lên, tiếng kêu ngọt ngào, cực kì dễ nghe.



Nếu cô có thể nói ra, có lẽ đã không còn là Bạch Nguyệt rồi.



“Biết rồi.” Anh cũng nhịn không nổi rồi.



Hai người đều thoải mái mà phát ra tiếng rên nhẹ nhàng tinh tế.



Thân thể và tâm hồn hòa làm một, Cố Lăng Kiệt hôn lên đôi môi đang hé mở của cô, hai khuỷu tay chống lên giường, ôm lấy đầu của cô.



Dù sau cũng xuất thân từ quân ngũ, thể chất, sức lực, tốc độ cực kì tốt.



Bạch Nguyệt chịu không nổi, toàn bộ âm thanh bị anh nuốt lại.



Cô cũng trở nên kích động, ôm lấy eo anh, đầu óc một mảng mơ hồ, nhẹ nhàng như bước trên mây, lâng lâng trôi dạt, rồi nhẹ nhàng rơi xuống, hồi phục lại lí trí, ánh mắt gặp nhau, liền thấy Cố Lăng Kiệt đang chăm chú nhìn cô.



Cô không biết anh đã nhìn cô bao lâu, rất xấu hổ, ánh mắt lấp lánh: “Anh nhìn tôi làm gì?”



“Ở đây chỉ có hai người chúng ta, không nhìn em, tôi tự nhìn mình sao?” Cố Lăng Kiệt hỏi.



“Anh nên xuống đi, sắp hai giờ rồi, tôi còn muốn tắm.” Bạch Nguyệt đỏ mặt nói.



Cố Lăng Kiệt không động đậy: “Cảm thấy cả đời bên em như này cũng rất tốt, dù sao tôi không có cảm giác với người phụ nữ khác.”



Bạch Nguyệt không hiểu anh nói câu này là có ý gì.



Cưới cô?



Hay là lời ngon tiếng ngọt để mê hoặc cô?



“Em cảm thấy không thoải mái sao?” Cố Lăng Kiệt bộ dáng nghiêm chỉnh hỏi.



Bạch Nguyệt thật không ngờ sau khi ‘làm’ xong lại thảo luận vấn đề này, nói cho có lệ: “Cũng được.”



Cố Lăng Kiệt hơi nhíu mày: “Bạch Nguyệt. em thật là, có yêu cầu gì có thể nói với tôi, phụ nữ tôi đụng vào chỉ có một mình em, vì thế, không quá rõ phụ nữ thích thế nào? Làm không tốt, sẽ cố gắng cải thiện.”