Cuộc Chiến Bản Thảo

Chương 3 : Nhận việc

Ngày đăng: 21:45 18/04/20


Tạp chí

Mister Calitri là một phần của Văn hóa Skyworth, nội dung chủ đạo là

trinh thám phá án, từ lúc ra đời đến nay đã được hơn mười năm lịch sử,

tạp chí cũng nắm giữ được một lượng độc giả trung thành ổn định.



Ngoại trừ

thể loại trinh thám, Văn hóa Skyworth còn có hai thể loại tạp trí khác,

một loại là văn học thiếu nhi và còn lại là tiểu thuyết ngôn tình, hai

loại tạp chí đều duy trì một số lượng tiêu thụ nhất định trên thị

trường.



Mà trong

ngành xuất bản truyền thống đi xuống như hiện nay, những tạp chí của Văn hóa Skyworth vẫn còn có thể đứng vững không ngã, ngoại trừ do chất

lượng nội dung tờ báo và những kế hoạch tiêu thụ xuất sắc, còn dựa vào

chỗ dựa chống lưng đằng sau Văn hóa Skyworth, là tập đoàn Quang Dung.



Tập đoàn

Quang Dung có thể nói là doanh nghiệp tư nhân lớn nhất trong cả nước,

được thành lập đã nhiều năm nay, tài lực hùng hậu, tổng cộng kinh doanh

ba công ty trong giới truyền thông, Văn hóa Skyworth chính là một trong

số đó.



Nếu như có thể tiến vào Skyworth, mẹ cô sẽ không phải tiếp tục lo lắng công ty sẽ đóng cửa rồi!



Lan Ninh cẩn thận đọc điều kiện tuyển dụng hai lần, xác nhận bản thân cũng phù hợp

với công việc, nên thành tâm gửi CV theo địa chỉ mail ghi trên thông

báo.



Cầu trời phù hộ nhất định cho cô qua vòng sàng lọc CV! Lan Ninh ngồi trước máy tính

hai tay nắm vào nhau tạo hình chữ thập mà cầu xin.



Có thể là

trời cao cảm ứng được thành ý của cô, ngày hôm sau Skyworth đã thật sự

gửi mail thông báo phỏng vấn cho cô. Lan Ninh kích động đến mức nhảy

dựng lên, rồi lập tức bắt đầu chuẩn bị cho cuộc phỏng vấn. Cô đọc lại

lịch sử để hiểu hơn về công ty, thậm chí còn đọc những tác phẩm tiêu

biểu của mỗi vị tác giả của Mister Calitri, lăn qua lộn lại cũng hiểu

thêm được một chút.



Đến ngày

phỏng vấn, chủ biên tạp chí Mister Calitri là một trong những giám khảo

phỏng vấn, hỏi cô một vấn đề: “Trước đây cô làm ở bộ phận văn học thiếu

nữ, nhưng tạp chí của chúng tôi là trinh thám, cô nghĩ mình có thể làm

việc được không?”



Tuy rằng Lan Ninh có ba năm kinh nghiệm trong ngành biên tập, nhưng kinh nghiệm

phỏng vấn cũng không nhiều. Trước khi tới đây cô cũng đọc không ít

topic viết về kinh nghiệm phỏng vấn, điều đầu tiên phải thể hiện ở vòng

phỏng vấn đó là sự tự tin của bản thân, vì vậy cô vô cùng tự tin mỉm

cười trả lời: “Tôi cho rằng các thể loại trong văn học luôn có những

điểm chung nhất định, hơn nữa tôi là độc giả trung thành của quý tạp

chí, những tác phẩm và phong cách của mỗi tác giả của Mister Calitri tôi cũng vô cùng hiểu rõ.”


Mọi người dường như cũng đang rất bận, không có ai để ý đến cô.



“Bản thảo này có mỗi lỗi BUG lớn như vậy nhưng không ai nhìn thấy là sao? Yêu cầu tác giả sửa lại lần nữa!”



“Nhưng sắp phải đưa xuống nhà in rồi QAQ “



“Vậy thì đổi bản thảo khác! Cô biên tập bản thảo kiểu gì vậy, không muốn làm nữa à!”



“... QAQ “



“Ra vẻ dễ thương cũng vô dụng, tôi cũng không phải đám trạch nam bên phòng thiếu nhi!”



Nghe thấy có tiếng cãi nhau, Lan Ninh theo bản năng mà nhìn sang, kết quả là chạm

mắt người đàn ông dữ dằn kia. Đối phương hơi ngạc nhiên một chút, rồi

nói với cô: “Cô biên tập mới tới của Mister Calitri? Khu làm việc của

họ ở bên kia.”



“Vâng, cám ơn.” Lan Ninh cười nhìn anh gật gật đầu, rồi bước chân thật nhanh, tiếng gầm gừ dữ dằn đằng sau lại vang lên.



Lan Ninh

nhìn xung quanh một lần, tuy rằng văn phòng này khá lớn, nhưng khu vực

của mỗi tạp chí đều có treo một tấm bài thủy tinh lơ lửng. Cô đi về

hướng tấm bài ghi Mister Calitri, bên cạnh tường là một giá sách rất

lớn.



Trên giá

sách xếp rất nhiều loại sách khác nhau, tất cả những tác phẩm của các

tác giả nổi tiếng cô từng đọc qua, cũng có thể tìm được trên giá sách.



“Trời ạ.” Lan Ninh không nhịn được mà thầm than trong lòng một câu, thật sự là “Tủ sách trong mơ”.



“Làm xong thủ tục nhận việc rồi sao?”



Vừa nghe câu này, Lan Ninh nhanh chóng xoay người, quả nhiên người phỏng vấn cô hôm đó chính là vị chủ biên đại nhân.



“Vâng, tôi đã làm xong thủ tục nhận việc rồi.” Cô rất cung kính trả lời.



Chủ biên

nhìn thẻ nhân viên cô đang đeo trên cổ, tay cầm bút máy chỉ vào một bàn

không có người ngồi “Chỗ của cô là nơi đó, trên bàn có hơi loạn, cô tự

sắp xếp lại nhé, Computer cũng có thể dùng.”



“Vâng, cảm ơn chị.”



“Người ngồi

bên trái cô là Bình Quả, cô ấy sẽ hướng dẫn công việc cho cô, nếu có vấn đề gì cô cứ hỏi thẳng cô ấy.” Chủ biên nói tới đây thì dừng lại một

chút, hai mắt kín đáo đánh giá cô, “Tôi nhớ hôm phỏng vấn cô có nói, tác giả cô thích là thầy Hạnh Tâm?”



“Đúng thế.” Lan Ninh cảm thấy có chút kì lạ, giống như nụ cười khó hiểu hôm phỏng vấn của chủ biên vậy.



Chủ biên vỗ vai cô một cái, lần thứ hai nở nụ cười mê hoặc: “Vậy tôi quyết định giao anh ta cho cô.”